ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 667

hỡi niềm vui sướng của ta… em đã yêu ta một giờ thì hãy mãi mãi nhớ đến
Mitenka Karamazov… Cô vẫn gọi ta là Mitenka phải không, mày nhớ chứ?

Nói xong mấy lời trên, chàng đột ngột ra khỏi bếp! Việc chàng đi ra như
thế làm Fenia hoảng sợ hầu như còn hơn ban nãy, lúc chàng vào và nhảy bổ
đến bóp cổ nó.

Đúng mười phút sau, Dmitri Fedorovich vào nhà Petr Ilych Perkhotin mà
trước đó chàng đã cầm mấy khẩu súng tay. Đã tám giờ rưỡi, Petr Ilych dã
dùng trà xong, vừa mặc áo ngoài, định đến quán "Thủ đô" chơi bi-a, Mitia
gặp anh ta đang đi ra. Thấy chàng và khuôn mặt bê bết máu của chàng, anh
ta kêu lên:

- Trời ơi! Anh làm sao thế?

- Thế này này. - Mitia nói nhanh, - tôi đến lấy mấy khẩu súng của tôi và trả
tiền anh. Cảm ơn anh. Tôi vội lắm, Petr Ilych ạ, làm ơn mau mau lên cho.

Petr Ilych mỗi lúc càng ngạc nhiên: anh ta bỗng nhìn thấy tay Mitia cầm
một đống tiền, cái chính là chàng cầm tiền một cách lạ thường, chưa hề có
ai cầm tiền đi vào nhà như thế: cả xếp giấy bạc cầm ở tay phải, giơ về phía
trước như để phô trương. Về sau, thằng nhỏ của gã viên chức gặp Mitia ở
phòng ngoài nói rằng khi bước vào, hai tay chàng cầm giấy bạc, vì thế ở
ngoài đứng nhìn vào, mọi người đều thấy chàng cấm tiền ở tay phải. Toàn
giấy bạc trăm sặc sỡ, kẹp giữa những ngón tay vấy máu. sau này, khi trả lời
những người cần biết về số tiền - ước chừng bao nhiêu - Perkhotin nói rằng
khó mà ước lượng được, có lẽ hai ngàn, có lẽ ba, nhưng là một "tệp dày".
Còn về bản thân Dmitri Fedorovich, như sau này Perkhotin khai, "vẻ hết
sức bồn chồn, nhưng không say, mà tuồng như bị kích động, rất lơ đãng,
đồng thời dường như đăm chiêu, có điều gì nghĩ ngợi mà không quyết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.