Platon(8), vừa vào ông ta nói thẳng luôn: "Không có Thượng đế". Vị giáo
chủ liền giơ một ngón tay lên và trả lời: "Thằng điên tự nhủ với lòng rằng
không có Thượng đế!". Didero liền sụp ngay xuồng chân Ngài: "Tôi tin ông
ta la lên, - tôi xin nhận phép rửa tội". Thế là người ta làm lễ rửa tội cho ông
ta ngay tại đẩy. Nữ công tước Dascova làm mẹ đỡ đầu, còn Pochomkin làm
cha đỡ đầu(9)…
- Fedor Pavlovich, thật không thể chịu nổi! Chính ông cũng biết rằng ông
nói dối, rằng cái chuyện tiếu lâm dớ dẩn ấy không đúng sự thực, ông vờ
vĩnh như thế để làm gì? - Miuxov nói, giọng run run, không làm sao bình
tĩnh được nữa.
- Suốt đời tôi linh cảm thấy đó là điều sai sự thật! - Fedor Pavlovich say
sưa kêu lên. - Thưa các vị, tôi xin nói hết sự thật. Thưa trưởng lão cao cả!
Xin thứ lỗi cho tôi, đoạn cuối, chuyện rửa tội cho Didero là tôi vừa mới bịa
ra đấy, vừa nãy thôi, như tôi đã kể ấy, còn trước đây tôi không hề nghĩ đến.
Tôi bịa ra cho câu chuyện thêm mặn mà. Tôi vờ vĩnh như thế, Petr
Alecxandrovich ạ, là để cho mình thêm có duyên mà. Tuy vậy đôi khi chính
tôi cũng chẳng hiểu để làm gì. Còn về Didero thì cái chuyện "Thằng điên
đã nói" ấy, tôi được nghe các điền chủ ở đây kể lại có đến hai chục lần, hồi
tôi còn trẻ và sống ở nhà họ. Với lại tôi cũng nghe được chuyện ấy ở bà
Mavra Fominisna dì của ông nữa đấy, ông Petr Alecxandrovich ạ. Tất cả
bọn họ cho đến giờ vẫn tin chắc rằng ông Didero vô thần đến Đại Giáo chủ
Platon để tranh luận về Thượng đế…
Miuxov đứng lên, không những không kiên nhẫn được nữa, mà dường như
mất tự chủ. Ông điên lên và biết rằng như thế chính ông đâm ra kỳ cục.
Thực vậy, trong phòng đã xảy ra một việc không thể dung thứ được. Có đến