rất nhân đạo, nếu ông ấy sống trong thời đại chúng ta thì ông ấy sẽ đi theo
những người cách mạng, và có thể sẽ đóng một vai trò xuất sắc… Thậm chí
nhất định là như vậy.
- Chà, cậu đã lượm được ý nghĩ ở đâu vậy? Cậu đã giao du với một kẻ ngu
ngốc nào vậy. - Aliosa kêu lên.
- Quả là không thể giấu giếm được sự thật. Tôi thường có dịp nói chuyện
với ông Rakitin, nhưng… Đấy là ý kiến của ông già Belinsky, ông ấy bảo
thế.
- Belinsky à? Tôi không nhớ. Ông ấy chẳng viết điều đó ở đâu cả.
- Nếu không viết thì cũng là ông ta đã nói thế. Tôi đã nghe lại ở một
người… nhưng thôi, quái gì…
- Thế cậu đã đọc Belinsky chưa?
- Ồ chưa… tôi chưa hề đọc, nhưng… đoạn về Tachiana, vì sao nàng không
đi với Oneghin thì tôi có đọc rồi.
- Vì sao nàng không đi tới Oneghin ấy à? Lẽ nào… cậu hiểu được điều đó?
- Xin lỗi, có vẻ là anh coi tôi cũng như thằng Xmurov. - Kolia cười một
cách cáu kỉnh. - Nhưng xin đừng tưởng tôi là nhà cách mạng ghê gớm lắm
đâu. Tôi rất hay bất đồng với ông Rakitin. Nếu tôi nói về Tachiana thì hoàn
toàn không có nghĩa là tôi ủng hộ việc giải phóng phụ nữ đâu. Tôi cho rằng
phụ nữ là kẻ phụ thuộc và phải vâng lời. Les Femmes tricottent(1)"
Napoleon nói như vậy, không hiểu vì sao Kolia nhếch mép cười, - ít ra về