đạo sẽ huyên truyền khắp thành phố và khắp tỉnh: “Giấc mơ ấy có ý nghĩa
gì?” Theo tôi ông già quả là thấu thị: ông ngửi thấy mùi tội hình sự. Gia
đình anh bốc mùi xú uế.
– Tội hình sự gì kia?
Rakitin rõ ràng muốn nói ra điều gì.
– Nó sẽ xảy ra trong gia đình anh, vụ hình sự đó. Nó sẽ xảy ra giữa các
anh và ông bố giàu có của anh. Bởi thế Cha Zosima mới rập trán xuống đất
để phòng xa mọi chuyện có thể xảy ra sau này. Sau này, nếu có chuyện gì
xảy ra thì “A, trưởng lão thánh thiện đã báo trước, đã tiên tri rồi mà”, tuy
rằng tiên tri quái gì cái việc rập trán ấy? Không, đấy là một biểu tượng, một
ám dụ, có ma quỷ biết được gì gì nữa! Người ta sẽ huyên truyền, sẽ ghi nhớ:
trưởng lão đã đoán trước tội lỗi, đã chỉ ra kẻ gây tội. Những thánh hài xưa
nay vẫn vậy: làm dấu thánh giá cho quán rượu, nhưng lại ném đá vào đền
thờ. Trưởng lão của anh cũng thế: với kẻ công chính thì dùng gậy đuổi đi,
với kẻ giết người thì lại cúi lạy.
– Tội ác nào? Kẻ giết người nào? Anh nói gì lạ vậy? – Alyosha đứng
sững lại như trời trồng. Rakitin cũng dừng bước.
– Kẻ nào? Cứ làm như anh không biết vậy. Tôi đánh cuộc rằng chính
anh cũng đã nghĩ đến điều ấy. Nhưng kể cũng lạ. Này, Alyosha, anh bao giờ
cũng nói thật, mặc dù anh vẫn ngồi trên hai chiếc ghế: anh có nghĩ đến điều
ấy hay không, trả lời đi?
– Có nghĩ. – Alyosha khẽ đáp. Ngay cả Rakitin cũng bối rối.
– Anh nói gì? Anh mà cũng nghĩ đến ư? – Anh ta kêu lên.
– Tôi... không hẳn là tôi nghĩ tới, – Alyosha nói lí nhí, – nhưng anh vừa
nói đến chuyện ấy một cách rất kỳ lạ, thành thử tôi có cảm giác rằng chính
tôi cũng nghĩ đến.