ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 178

lên, nàng chăm chú nhìn giây lát, mắt trắng bệch ra như tấm khăn trải bàn,
và đột nhiên cũng không nói một lời, không lật đật, mà rất đỗi mềm mại,
nàng nhẹ nhàng cúi rạp mình thụp xuống ngay dưới chân tôi, trán chạm đất,
đấy không phải là kiểu cách của nữ sinh viên, mà là theo kiểu Nga! Rồi nàng
bật dậy và hấp tấp ra về. Lúc nàng bỏ đi, tôi có sẵn thanh kiếm bên mình, tôi
rút kiếm và muốn đâm cho mình một nhát, để làm gì tôi cũng chẳng biết
nữa. Dớ dẩn quá, cố nhiên rồi, nhưng hẳn là vì hoan hỉ. Chú có hiểu không,
đôi khi niềm hoan hỉ có thể khiến người ta tự sát; nhưng tôi không tự đâm
mình, tôi chỉ hôn thanh kiếm rồi lại tra vào bao. Tuy nhiên, lẽ ra có thể
không kể lại với chú điều này. Dường như lúc này, kể với chú tất cả cuộc
đầu tranh nội tâm ấy, tôi có hơi tô vẽ để khoe mình. Nhưng thôi kệ, thế cũng
được, quỷ xé xác tất cả những kẻ chuyên dò xét trái tim người khác đi cho
rồi! Đó, toàn bộ “câu chuyện đã xảy ra” giữa tôi và Katerina Ivanovna là
như vậy. Vậy là bây giờ có Ivan và chú biết chuyện, và chỉ có hai người
thôi!

Dmitri Fyodorovich đứng dậy, hồi hộp đi một vài bước, rút mùi soa lau

trán rồi lại ngồi xuống, nhưng không ngồi vào chỗ trước đây, mà ngồi chỗ
khác, trên chiếc ghế dài đối diện ở phía tường bên kia, thành thử Alyosha
phải quay hẳn về phía anh.

V

LỜI XƯNG TỘI CỦA MỘT TRÁI TIM NỒNG

NHIỆT “NGÃ LỘN ĐẦU”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.