ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 179

B

ây giờ thế là tôi biết nửa đầu vụ việc. – Alyosha nói.

– Nửa đầu, chú hiểu đấy, nó là tấn kịch, và nó xảy ra ở đằng ấy. Nửa

thứ hai là tấn bi kịch và nó sẽ xảy ra ở đây.

– Nửa thứ hai cho đến lúc này tôi vẫn không hiểu gì hết.

– Alyosha nói.

– Thế còn tôi? Chú tưởng tôi hiểu à?

– Không, anh Dmitri. Ở đây có một điều trọng yếu. Anh nói đi: anh là

người chồng chưa cưới, bây giờ anh cũng vẫn là người chồng chưa cưới
chứ?

– Tôi không phải đã hứa hôn ngay, mà mãi ba tháng sau câu chuyện ấy.

Hôm sau tôi tự nhủ rằng chuyện ấy thế là xong, kết thúc rồi, sẽ không có
phần tiếp nữa. Tôi có cảm giác là đến cầu hôn thì thật là hèn hạ. Về phía
nàng, suốt sáu tuần sau đó, nàng còn ở thành phố chúng ta, nhưng không hề
đánh tiếng gì hết. Của đáng tội, còn một sự việc nữa: nàng đến đây hôm
trước thì hôm sau người hầu phòng nhà họ lén đến nhà tôi, không nói năng
gì, đưa cho tôi một phong bì. Trên phong bì để địa chỉ. Tôi mở ra: số tiền
còn lại của tấm trái khoán năm ngàn rúp. Chỉ cần có bốn ngàn năm trăm rúp,
bán trái khoán bị trừ mất hơn hai trăm rúp. Nàng gửi trả lại tôi hai trăm sáu
mươi rúp cả thảy, hình như thế, tôi không nhớ rõ, và trong phong bì chỉ có
tiền thôi, không có lấy một mẩu thư, không một chữ, không giải thích gì hết.
Tôi cố tìm trong phong bì một dấu hiệu nào đó bằng bút chì thôi: không có
gì hết! Thôi được, tôi đem số tiền còn lại ăn chơi lu bù, đến nỗi ông thiếu tá
mới đến rốt cuộc phải khiển trách tôi. Còn ông trung tá thì đã nộp đủ tiền
quỹ, nộp chu tất, khiến mọi người đều ngạc nhiên, bởi vì không ai cho rằng
ông ta có đủ tiền. Nộp xong ông phát ốm, nằm bẹp ba tuần, rồi đột nhiên
ông bị nhũn não và năm ngày sau thì qua đời. Ông được mai táng theo nghi
lễ nhà binh, ông vẫn chưa kịp từ chức. Mai táng bố xong xuôi, mười ngày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.