ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 183

– Sao kia?

– Nói với nàng rằng tôi sẽ không bao giờ đến gặp nàng nữa, tôi gửi lời

chào nàng.

– Có thể thế được ư?

– Thì tôi nhờ chú đi thay tôi chính là vì không thể thế được, làm sao

chính tôi có thể nói với nàng điều ấy cho đang?

– Thế anh sẽ đi đâu?

– Đến cái ngõ hẻm.

– Tức là đến chỗ Grushenka! – Alyosha kêu lên một cách chua xót,

vung hai tay lên. – Không lẽ Rakitin nói đúng ư? Vậy mà tôi cứ tưởng anh
chỉ chơi bời một thời gian và đã thôi hẳn rồi.

– Chồng chưa cưới mà đi lại với gái như thế ư? Lẽ nào có thể như thế,

mà lại có người vợ chưa cưới như thế và trước mắt thiên hạ? Tôi cũng có
danh dự chứ. Một khi tôi đã đi lại với Grushenka thì lập tức tôi không còn là
chồng chưa cưới và không còn là người trung thực nữa, tôi hiểu điều đó lắm.
Chú nhìn tôi gì vậy? Chú ạ, thoạt đầu tôi đến Grushenka là để đánh nàng.
Tôi được biết và bây giờ tôi biết chắc chắn là lão đại úy ấy do ông già nhà
mình phái đi, đã trao cho Grushenka một kỳ phiếu có chữ ký của tôi để nàng
kiện tôi, cốt để tôi nhụt chí và bỏ cuộc. Họ muốn làm tôi hoảng sợ. Tôi đến
là để đánh Grushenka một trận. Trước đó tôi cũng đã từng loáng thoáng nhìn
thấy nàng. Nàng không phải loại phụ nữ thoạt gặp đã làm ta ngây người. Tôi
đã biết chuyện nàng với lão thương gia già, bây giờ lão ốm yếu, nằm bẹp
một chỗ, nhưng dẫu sao lão sẽ để lại cho nàng một món tiền kha khá. Tôi
cũng biết nàng hám tiền, nàng kiếm lời bằng cách cho vay cắt cổ, đấy là một
ả gian manh, một con phù thủy, không biết thương ai. Tôi đến để đánh nàng,
và đã ở lại với nàng. Cơn giông đã bùng ra, dịch hạch đã phát, tôi nhiễm
bệnh và nhiễm bệnh đến bây giờ, tôi biết thế là hết, không còn cách nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.