ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 232

– Tôi mà lại muốn làm chị xấu hổ ư? – Katerina Ivanovna nói, hơi ngạc

nhiên. – A, bạn thân mến ơi, chị hiểu tôi sai quá đấy!

– Nhưng tiểu thư có lẽ cũng không hoàn toàn hiểu tôi, thưa tiểu thư quý

hóa, có lẽ tôi xấu hơn tiểu thư tưởng. Tôi tâm tính xấu xa, thích thế nào làm
thế ấy. Tôi quyến rũ Dmitri Fyodorovich chỉ để chế nhạo anh ấy thôi, tội
nghiệp anh ấy.

– Nhưng bây giờ chị sẽ cứu anh ấy. Chị đã hứa mà. Chị sẽ làm cho anh

ấy tỉnh ngộ, chị sẽ cho anh ấy biết chị yêu một người khác từ lâu, bây giờ
người ấy xin cưới chị làm vợ...

– Ồ, không, tôi không hứa điều gì như thế cả. Đấy toàn là những điều

chính chị nói ra, chứ tôi không hứa hẹn gì cả.

– Như vậy là tôi hiểu chị chưa đúng. – Katerina Ivanovna khẽ thốt lên,

dường như hơi tái mặt. – Chị đã hứa...

– Ồ không, thưa tiểu thư thiên thần, tôi chẳng hứa gì cả. – Grushenka

ngắt lời, nói khẽ và đều đều, vẫn vui vẻ và hồn nhiên như trước. – Thưa tiểu
thư đáng kính, bây giờ thì thấy rõ rằng đối với tiểu thư, tôi là một đứa xấu
xa, lông bông, tôi cứ muốn thế nào là làm thế ấy. Ban nãy có lẽ tôi có hứa
với tiểu thư điều gì đó, nhưng bây giờ tôi lại nghĩ: ngộ nhỡ tôi lại thích
Mitya thì sao, có một lần tôi đã rất thích anh ấy, suốt một giờ tôi gần như
thích anh ấy. Chưa biết chừng bây giờ tôi sẽ đến bảo anh ấy từ hôm nay đến
ở với tôi... Ấy tôi hay thay đổi bất thường như thế đó...

– Ban nãy chị nói... khác hẳn... – Katerina Ivanovna nói lí nhí.

– A, ban nãy! Tôi vốn mềm yếu, ngốc nghếch mà. Thử nghĩ mà xem,

anh ấy đã phải chịu đựng biết bao nhiêu vì tôi! Biết đâu khi trở về nhà tôi
bỗng động lòng thương anh ấy thì sao?

– Tôi không ngờ rằng...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.