Thứ nhất, anh chàng Dmitri Fyodorovich này chỉ là một trong ba con
trai của Fyodor Pavlovich, anh ta lớn lên với niềm tin rằng dù sao mình vẫn
có chút tài sản và đến tuổi thành niên
anh ta sẽ được tự lập. Thời niên thiếu
và thanh niên của anh ta là một quãng đời lộn xộn: anh ta bỏ dở việc học ở
trường trung học, sau đó vào một trường võ bị, rồi đến vùng Kavkaz, phục
vụ trong quân ngũ, dính vào chuyện thách đấu và bị giáng chức, lại phục vụ
trong quân ngũ, ăn chơi hoang toàng, phung phí khá nhiều tiền. Mãi đến tuổi
thành niên, anh ta mới được bố gửi tiền cho, nhưng cho đến khi ấy anh ta đã
nợ nần chồng chất. Anh ta biết mặt bố mình lần đầu tiên sau khi đến tuổi
thanh niên, khi anh ta chủ tâm về nhà để nói chuyện với bố cho rạch ròi về
tài sản của anh ta. Hình như ngay hồi ấy anh ta đã không ưa ông bố. Anh ta
ở nhà một thời gian ngắn rồi lại vội ra đi, sau khi nhận được một số tiền và
giao ước với bố về việc thu lợi tức của điền trang từ nay về sau; điều đáng
chú ý là lần ấy anh ta vẫn không làm cách nào được bố cho biết về thu nhập
cũng như giá trị tài sản. Ngay từ lần đầu ấy (điều này nên nhớ), Fyodor
Pavlovich rất hài lòng về việc làm đó, vì y có những tính toán riêng. Y cho
rằng gã trẻ người non dạ, bồng bột hăm hở, đam mê, thiếu kiên nhẫn, ham
chơi bời, chỉ muốn làm sao chộp luôn được một cái gì là gã yên tâm ngay,
tuy tất nhiên là chỉ một thời gian ngắn. Thế là Fyodor Pavlovich bắt đầu khai
thác tình trạng đó, nghĩa là thí cho gã từng khoản nhỏ, thỉnh thoảng gửi cho
một món, và sự thể đã dẫn đến kết cục là bốn năm sau Mitya mất kiên nhẫn,
lại về thị trấn nhà lần nữa để thanh toán với bố cho xong hẳn, nhưng đột
nhiên, gã hết sức ngạc nhiên được biết gã chẳng còn gì nữa, thậm chí khó
mà tính toán được, gã đã lấy toàn bộ giá trị tài sản của mình bằng tiền mặt,
do bố trao cho, có lẽ còn nợ lại bố là đằng khác: căn cứ vào những giao kèo
này nọ ký kết vào ngày này ngày nọ theo ý muốn của chính gã, gã không có
quyền đòi hỏi gì nữa, vân vân và vân vân. Gã trai sửng sốt, nghi ngờ có sự
gian dối, nổi xung lên, gần như mất trí. Chính hoàn cảnh đó dẫn tới thảm
họa, thiên tiểu thuyết đầu của tôi thuật lại chuyện ấy, hay đúng hơn, câu
chuyện ấy là cái khung bên ngoài của tác phẩm. Nhưng trước khi đi vào tiểu
thuyết đó, còn phải nói về hai người con trai còn lại của Fyodor Pavlovich,
các em của Mitya, cho biết rõ gốc tích của họ.