ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 384

nay. Đúng tám thế kỷ trước, chúng tôi đã nhận lấy của hắn cái mà Chúa đã
phẫn nộ gạt bỏ, món quà cuối cùng mà hắn đã dâng Chúa khi trỏ cho Chúa
tất cả các vương quốc trần gian: chúng tôi đã nhận của hắn La Mã và thanh
gươm của Caesar và tuyên bố chỉ có chúng tôi mới là những hoàng đế dưới
trần gian, chỉ có chúng tôi mới là hoàng đế, mặc dù cho đến nay chúng tôi
vẫn chưa hoàn thành trọn vẹn sự nghiệp của chúng tôi. Nhưng lỗi tại ai? Ôi,
sự nghiệp ấy cho đến nay chỉ mới khởi sự, nhưng nó đã khởi sự. Còn lâu
mới xong xuôi, và trần gian còn đau khổ nhiều, nhưng chúng tôi sẽ đạt được
mục đích, chúng tôi sẽ là những Caesar, bấy giờ chúng tôi sẽ nghĩ đến hạnh
phúc toàn thế giới của nhân loại. Thế nhưng hồi ấy lẽ ra Chúa vẫn có thể
nhận lấy thanh kiếm của Caesar. Tại sao Chúa khước từ món quà cuối cùng
ấy? Nếu Chúa chấp nhận lời khuyên thứ ba của Quỷ pháp lực cao cường thì
Chúa đã thực hiện được tất cả những gì con người vẫn đi tìm ở trần gian:
một đấng để sùng phục, để trao phó lương tâm của mình và nhờ đó mà rốt
cuộc tất cả mọi người hợp nhất lại thành một tổ kiến hòa thuận không gì phủ
nhận được, bởi vì nhu cầu liên kết toàn thế giới là nỗi dằn vặt thứ ba và cuối
cùng của loài người. Bởi vì nhân loại, xét trong tổng thể, bao giờ cũng có
khuynh hướng tự tổ chức trên nền tảng toàn thế giới. Đã có nhiều dân tộc vĩ
đại viết nên pho sử vĩ đại, nhưng họ càng lên cao thì càng bất hạnh, bởi vì
họ có ý thức mạnh mẽ hơn các dân tộc khác về nhu cầu liên kết toàn thế
giới. Những nhà chinh phục vĩ đại như Timur và Thành Cát Tư Hãn đã vút
qua trên Trái đất như cơn lốc khao khát chinh phục cả vũ trụ, nhưng ngay cả
những kẻ ấy, dù là không có ý thức, cũng biểu thị chính cái nhu cầu vĩ đại
của nhân loại là thống nhất mọi dân tộc trên toàn thế giới. Nếu Chúa nhận
lấy thế giới và bộ áo đỏ của Caesar thì Chúa đã tạo lập được một vương
quốc toàn thế giới và sự yên ổn trên toàn thế giới. Bởi vì ai sẽ làm chủ được
người đời nếu không phải là người làm chủ được lương tâm họ và nắm lấy
bánh mì của họ trong tay mình? Chúng tôi đã nhận lấy thanh gươm của
Caesar và như thế chúng tôi đã từ bỏ Chúa để đi theo hắn. Ôi, trí tuệ tự do,
khoa học và thói ăn thịt người của họ còn hoành hành nhiều thế kỷ nữa, bởi
vì sau khi đã bắt đầu dựng tháp Babel không có chúng tôi, rốt cuộc họ sẽ trở
lại thói ăn thịt người. Nhưng khi ấy con thú sẽ bò đến liếm chân chúng tôi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.