ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 399

– Ta đi Chermashnya làm gì kia chứ? – Ivan Fyodorovich ngạc nhiên,

Smerdyakov lại im lặng.

– Thì chính cụ nhà nài nỉ cậu đi mà. – Cuối cùng hắn đủng đỉnh trả lời,

như thể tự đánh giá câu trả lời của mình : tôi đưa ra một lý do tầm phơ, chỉ
cốt để nói cho qua chuyện...

– Ê, đồ quỷ nói rõ hơn nữa đi, ngươi cần gì? – Cuối cùng Ivan

Fyodorovich giận dữ quát lên, đành chịu nhịn mà chuyển sang thái độ thô lỗ.

Smerdyakov rút chân phải về ngang chân trái, vươn thẳng người,

nhưng vẫn nhìn với thái độ điềm tĩnh và vẫn với nụ cười như thế.

– Không có gì quan trọng... nhân câu chuyện thì nói thế thôi...

Lại im lặng. Họ im lặng gần một phút. Ivan Fyodorovich biết rằng ngay

bây giờ chàng phải đứng lên và nổi giận, còn Smerdyakov đứng trước chàng
và dường như chờ đợi: “Để rồi xem anh có nổi giận hay không?” Ít ra cũng
là Ivan Fyodorovich có cảm tưởng như thế. Cuối cùng chàng nghiêng người
toan đứng dậy. Smerdyakov dường như chộp lấy thời cơ.

– Tình cảnh của tôi thật là khủng khiếp, cậu Ivan Fyodorovich ạ, thậm

chí tôi không biết làm cách nào giải cứu cho mình. – Hắn bỗng nói bằng
giọng kiên quyết, rành từng tiếng, lời cuối cùng của hắn kèm theo tiếng thở
dài. Ivan Fyodorovich lại ngồi xuống ngay.

– Cả hai người đều quá đáng lắm, cả hai đều trẻ con hết chỗ nói. –

Smerdyakov nói tiếp. – Tôi nói về cụ nhà và cậu Dmitri đấy. Bây giờ cụ sẽ
dậy và sẽ lại ám tôi từng phút: “Sao cô ấy không đến? Tại sao cô ấy không
đến?”, cứ thế cho đến nửa đêm, thậm chí quá nửa đêm. Còn nếu Agrafena
Alexandrovna không đến (bởi vì có lẽ cô ấy chẳng bao giờ định đến) thì
sáng hôm sau cụ sẽ lại sừng sộ với tôi: “Sao cô ấy không đến? Vì cớ gì cô ấy
không đến, bao giờ cô ấy đến?” – cứ như thể trong việc đó tôi có lỗi gì với
cụ. Mặt khác cũng lại cái tội cái nợ như thế: cứ chập tối có khi còn sớm hơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.