ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 401

– Ngày nào tôi cũng leo lên gác trang, ngày mai có thể tôi ngã từ gác

trang xuống. Mà không ngã trên gác xuống thì ngã xuống hầm nhà, ngày
nào tôi cũng có việc phải xuống hầm nhà.

Ivan Fyodorovich nhìn hắn một lúc lâu:

– Ngươi bày trò gì đó, ta thấy thế, nhưng ta không hiểu lắm. – Chàng

nói khẽ, nhưng hơi có vẻ dọa dẫm. – Ngươi giả tảng chứ gì, ngày mai ngươi
muốn sẽ lên cơn động kinh ba ngày chứ gì? Phải không?

Smerdyakov vẫn nhìn xuống đất và lại ngọ nguậy mũi giày chân phải,

bây giờ hắn rút chân phải về, đưa chân trái lên phía trước, ngẩng đầu lên và
nhếch mép cười mỉm, nói:

– Nếu tôi có thể giở trò như thế, tức là giả tảng như cậu nói, thêm nữa

một người có kinh nghiệm không khó gì mà không làm được việc đó, thì tôi
hoàn toàn có quyền dùng cách đó để cứu mạng mình. Bởi vì khi tôi ốm đau
nằm đấy thì dù cô Agrafena Alexandrovna có đến với cụ nhà, cậu ấy cũng
không thể hạch một người ốm: “Sao mày không báo cho tao?” Như thế thì
xấu hổ cho cậu ấy.

– A, đồ quỷ! – Ivan Fyodorovich bỗng sừng sộ, mặt méo đi vì giận dữ.

– Ngươi luôn luôn lo cho tính mạng của ngươi! Tất cả những lời hăm dọa đó
của Dmitri chỉ là lời nói hung hăng thôi, không có gì hơn. Anh ấy sẽ không
giết ngươi; có giết thì giết người khác chứ không giết ngươi!

– Cậu ấy sẽ giết như giết con ruồi, và giết tôi trước hết. Và còn có điều

tôi sợ hơn thế nữa cơ: sợ bị coi là đồng lõa nếu cậu ấy ra tay với cụ nhà.

– Can gì ngươi lại bị coi là đồng lõa?

– Vì tôi đã cho cậu ấy biết những tín hiệu hết sức bí mật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.