ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 449

gã chưa có vợ, hạnh kiểm lại xấu. Nghe nói trong cơn tức giận, nhân lúc say,
ở quán rượu, gã đã dọa sẽ giết bà ta. Hai ngày trước khi bà ta thiệt mạng, gã
đã trốn đi và nương náu ở đâu không rõ trong thành phố. Vụ giết người xảy
ra thì hôm sau người ta tìm thấy gã lên đường cái ngay cửa ô thành phố, gã
say như chết, trong túi có con dao, bàn tay phải không hiểu sao lại vấy máu.
Gã một mực nói rằng đấy là máu mũi đổ ra, nhưng người ta không tin. Hai
cô hầu phòng thú nhận là đã bỏ nhà đi chơi và để cửa ra bậc tam cấp không
khóa cho đến lúc trở về. Ngoài ra còn vô số dấu hiệu tương tự khiến người
ta đã bắt giữ gã gia nhân vô tội. Người ta bắt giam gã và khởi tố vụ án,
nhưng đúng một tuần sau, kẻ bị bắt lên cơn sốt và chết ở nhà thương trong
trạng thái mê man bất tỉnh. Vụ án thế là chấm dứt, để tùy ý trời định đoạt, và
tất cả mọi người, cả các thẩm phán, cả các nhà chức trách, cả công chúng
đều đinh ninh rằng hung thủ chính là tên gia nhân đã chết chứ không còn ai
khác. Và sự trừng phạt thế là đã bắt đầu.

Ông khách bí ẩn, bây giờ đã là bạn tôi, thổ lộ với tôi rằng thoạt đầu ông

không cảm thấy lương tâm cắn rứt nhiều lắm. Ông bị dằn vặt một thời gian
lâu, chỉ hối tiếc là đã giết người phụ nữ mình yêu, bây giờ nàng không còn
nữa, ông giết nàng là đã giết mối tình của mình, trong khi ngọn lửa say mê
vẫn rừng rực trong huyết mạch ông. Nhưng ông hầu như không nghĩ gì về
máu vô tội đã đổ ra, về việc giết người. Ông không thể chịu nổi ý nghĩ rằng
người đàn bà mà ông giết có thể trở thành vợ người khác, vì thế một thời
gian dài ông yên trí rằng ông không thể làm khác được. Mới đầu ông có hơi
khổ tâm về việc người đầy tớ bị bắt, nhưng rồi việc gã nhanh chóng ngã
bệnh rồi chết khiến ông yên tâm, bởi vì gã chết rõ ràng không phải do bị bắt
hay sợ hãi (hồi ấy ông lập luận như vậy), mà do bị cảm lạnh chính trong
mấy ngày gã trốn nhà, khi gã say rượu như chết nằm lăn lóc suốt đêm trên
đất ẩm. Đồ vật và tiền mà ông lấy đi chẳng làm ông bối rối mấy, bởi lẽ (ông
vẫn lập luận như thế) ông lấy cắp không phải vì vụ lợi, mà để đánh lạc
hướng nghi ngờ. Tổng cộng những thứ ông lấy đi tính ra không lớn, và ít lâu
sau ông đã cúng cho nhà dưỡng lão thành phố chúng tôi một số tiền thậm chí
còn lớn hơn thế nhiều, ông cố ý làm như vậy để lương tâm được yên ổn, và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.