ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 509

– Biết thế nào được! Chẳng biết tí gì! Biết thì anh ấy giết. Nhưng bây

giờ tôi cũng chẳng sợ gì nữa, bây giờ tôi không sợ mũi dao của anh ấy. Im
đi, Rakitka, đừng nhắc đến Dmitri Fyodorovich: anh ấy làm tan nát trái tim
tôi. Lúc này tôi không muốn nghĩ gì đến chuyện ấy. Nhưng tôi có thể nghĩ
tới Alyosha, tôi đang nhìn Alyosha đây này... Mỉm cười với tôi đi, bạn thân
yêu, vui lên đi, hãy mỉm cười đi về sự ngu ngốc của tôi, về niềm vui sướng
của tôi... Anh ấy mỉm cười rồi! Mỉm cười rồi! Anh ấy nhìn mới âu yếm làm
sao. Anh Alyosha ạ, tôi vẫn cứ tưởng anh giận tôi về chuyện xảy ra hôm kia
với cô tiểu thư ấy. Tôi là đồ chó má, thế đấy... Có điều như thế vẫn là hay.
Bất kể như thế là xấu hay tốt. – Grushenka bỗng nhếch mép cười, và một nét
tàn bạo thoáng hiện trong nụ cười của nàng. – Mitya kể lại với tôi rằng cô ả
gào lên: “Phải cho nó ăn đòn!” Tôi đã chọc cô ta một vố điếng người. Cô ta
mời tôi đến vì muốn thắng tôi, định phỉnh tôi bằng một miếng sôcôla...
Không, như vậy tốt thôi. – Nàng lại mỉm cười. – Thế mà tôi vẫn cứ sợ anh
giận tôi.

– Mà có thế thật. – Rakitin chen vào, ngạc nhiên thật sự. – Alyosha ạ,

hóa ra cô ta sợ anh thật đấy, mặc dù anh chỉ là chú gà con.

– Với anh thì anh ấy mới là chú gà con, Rakitka ạ... bởi vì anh không

có lương tâm, thế đấy! Còn tôi, anh biết không, tôi yêu anh ấy bằng tâm hồn,
thế đấy! Alyosha, anh có tin là tôi yêu anh bằng tất cả tâm hồn không?

– Cô là đồ trơ trẽn! Cô ta tỏ tình với anh đấy, Alexey ạ!

– Thì sao, tôi yêu anh ấy đấy.

– Thế còn anh chàng sĩ quan? Thế còn cái tin báu ngọc từ Mokroye?

– Chuyện ấy khác, chuyện này khác.

– Đúng là miệng lưỡi đàn bà!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.