ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 510

– Đừng chọc tức, Rakitka, – Grushenka sôi nổi đáp, – việc ấy khác,

việc này khác. Tôi yêu Alyosha một cách khác. Của đáng tội, Alyosha ạ,
trước đây tôi có một ý định ranh ma với anh. Tôi là đứa hèn hạ, cuồng bạo
thật, nhưng có những lúc tôi coi anh là lương tâm của tôi, Alyosha ạ. Tôi
vẫn cứ nghĩ: “Ta là một đứa xấu xa, con người như thế hẳn phải khinh bỉ ta.”
Hôm kia, khi từ nhà cô ả chạy về đây, tôi nghĩ như thế. Tôi đã để ý đến anh
từ lâu, Alyosha ạ. Mitya cũng biết, tôi đã nói với anh ấy. Mitya thì anh ấy
hiểu. Anh có tin không chứ, Alyosha ạ, quả thật là đôi khi nhìn anh tôi thấy
xấu hổ, tôi xấu hổ về bản thân tôi... Tại sao tôi cứ nghĩ đến anh và từ bao
giờ, tôi không biết và không nhớ...

Fenya vào, đặt lên bàn chiếc khay có chai rượu đã mở nút và ba cốc đã

rót rượu.

– Sâm banh đây rồi! – Rakitin reo lên. – Cô xúc động và mất bình tĩnh,

Agrafena Alexandrovna ạ. Cô uống một cốc rồi sẽ khiêu vũ cho mà xem.
Chà-chà, có cái việc này mà bọn họ cũng không biết làm, – anh ta nhìn chỗ
sâm banh, nói thêm, – bà già rót sẵn rượu ở bếp, chai thì mở nút, rượu lại ấm
nữa chứ. Nào thôi, uống tạm đi vậy.

Anh ta tới gần bàn, cầm lấy cái cốc, uống cạn một hơi và tự rót cho

mình cốc nữa.

– Mấy khi được thưởng thức sâm banh, – anh ta vừa liếm mép vừa nói,

– nào, Alyosha, cầm lấy cốc đi, ra mặt tài trai đi chứ. Chúng ta uống mừng
cái gì nhỉ? Mừng cổng thiên đàng ư? Cầm cốc lên, Grusha, cô cũng uống
mừng cổng thiên đàng đi!

– Cổng thiên đàng nào kia?

Nàng cầm cốc. Alyosha cầm lấy cốc của mình, nhắp một ngụm, rồi đặt

xuống.

– Không, tôi không uống thì hơn! – Anh mỉm cười hiền lành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.