ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 674

– Nào, thưa các ông, bây giờ tôi thuộc quyền các ông, hoàn toàn thuộc

quyền các ông... và nếu như không có tất cả những chuyện vặt vãnh ấy thì
chúng ta sẽ thỏa thuận được với nhau ngay thôi mà. Tôi lại nói đến những
điều vặt vãnh rồi. Tôi thuộc quyền các ông, nhưng tôi cam đoan với các ông
là giữa chúng ta phải có sự tin cậy lẫn nhau – tôi tin các ông và các ông tin
tôi – không thì chẳng bao giờ chúng ta có thể chấm dứt được. Tôi nói thế là
vì các ông đấy. Ta vào việc đi, thưa các ông, ta vào việc thôi, cần nhất là các
ông đừng bới móc tâm hồn tôi, đừng đem những chuyện vặt vãnh mà giày
vò nó, hãy chỉ hỏi về vụ việc và sự kiện thôi, và tôi sẽ thỏa mãn yêu cầu của
các ông ngay. Vứt quách những cái vặt vãnh đi!

Mitya kêu lên như thế. Cuộc thẩm vấn lại bắt đầu.

IV

NỖI KHỔ TÂM THỨ HAI

Ô

ng không thể tin được rằng ông đã khích lệ chúng tôi đến mức nào đâu,

ông Dmitri Fyodorovich ạ, là bởi ông sẵn lòng... – Nikolai Parfenovich nói,
cặp mắt to, lồi màu xám nhạt, cận thị nặng mà trước đó một lát ông ta vừa
bỏ kính ra sáng lên một vẻ long lanh thích thú. – ông vừa nói một cách có lý
về việc chúng ta phải tin cậy lẫn nhau, điều đó không thể thiếu được trong
những vụ quan trọng như thế này, nếu như người bị tình nghi thực sự mong
muốn, hy vọng và có thể bào chữa cho mình, về phần chúng tôi, chúng tôi sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.