ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 675

dùng tất cả những gì tùy thuộc vào chúng tôi, chính ông đã có thể thấy
chúng tôi tiến hành công việc như thế nào... Ông tán thành chứ, ông Ippolit
Kirillovich? – Ông ta nói với viên biện lý.

– Ồ, tất nhiên rồi. – Viên biện lý đồng ý, tuy có hơi khô khan so với sự

hăm hở của Nikolai Parfenovich.

Xin lưu ý một điều để từ nay về sau khỏi nhắc lại nữa: Nikolai

Parfenovich mới đến vùng chúng tôi, ngay từ khi mới đến, ông ta đã cảm
thấy ông biện lý Ippolit Kirillovich đáng kính trọng lạ thường, thậm chí là
hai người ý hợp tâm đầu với nhau. Ông ta gần như là người duy nhất tin
chắc rằng Ippolit Kirillovich có tài thấu hiểu tâm lý và tài hùng biện phi
thường mà “không được cất nhắc xứng đáng”, ông hoàn toàn tin rằng viên
biện lý bị đối xử bất công. Ông ta đã được nghe nói về viên biện lý từ hồi ở
Petersburg kia. Về phần mình, viên dự thẩm trẻ tuổi cũng là người duy nhất
trên cõi thế gian này mà viên biện lý “bị đối xử bất công” của chúng ta thành
thật yêu mến. Trên đường đến đây, họ đã kịp thỏa thuận và giao hẹn với
nhau một đôi điều về công việc sắp tới và bây giờ, ngồi bên bàn, đầu óc
nhạy bén của Nikolai Parfenovich chớp được và hiểu ngay từng chỉ dẫn,
từng diễn biến nét mặt của người đồng sự cao tuổi hơn, chỉ cần nói nửa
chừng, một tia nhìn, một cái nháy mắt là anh ta đã hiểu.

– Thưa các ông, chỉ cần các ông để cho tôi nói, đừng ngắt lời tôi về

những điều vặt vãnh là tôi sẽ trình bày hết với các ông trong nháy mắt. –
Mitya sôi lên.

– Hay lắm. Cảm ơn ông. Nhưng trước khi chuyển sang nghe ông nói,

ông cho phép tôi xác nhận một sự kiện nhỏ nhưng hết sức đáng chú ý đối
với chúng tôi: ấy là số tiền mười rúp mà hôm qua, lúc gần năm giờ chiều,
ông đã vay của ông bạn ông là Pyotr Ilyich Perkhotin, và cầm mấy khẩu
súng tay của ông làm tin.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.