ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 733

– Có lần nào ông ta nói trước mặt chị... hoặc là buột miệng hoặc là

trong lúc tức giận, – Nikolai Parfenovich xen vào, – rằng ông ấy có ý định
sát hại ông già không?

– Ôi, anh ấy có nói! – Grushenka thở dài.

– Một lần hay mấy lần?

– Anh ấy nhắc tới mấy lần, lần nào cũng giận dữ.

– Chị có tin rằng anh ấy sẽ làm không?

– Không, không bao giờ tôi tin! – Nàng trả lời kiên quyết. – Tôi hy

vọng ở đức tính cao quý của anh ấy.

– Thưa các ông, – Mitya bỗng la lên, – cho phép tôi trước mặt các ông

nói với Agrafena Alexandrovna chỉ một lời thôi.

– Nói đi. – Nikolai Parfenovich cho phép.

– Agrafena Alexandrovna, – Mitya nhún mình trên ghế, – hãy tin Chúa

ở trong anh, anh không phạm tội giết cha ngày hôm qua!

Nói xong, Mitya lại ngồi xuống ghế. Grushenka nhổm dậy và cũng

kính cẩn làm dấu thánh trước ảnh thờ.

– Sáng danh Chúa! – Nàng thốt lên bằng giọng nồng nhiệt, thấm thía,

và vẫn chưa ngồi về chỗ, quay về phía Nikolai Parfenovich, nói thêm. – Bây
giờ anh ấy nói gì, ông nên tin! Tôi biết anh ấy: anh ấy có thể nói ba lăng
nhăng, hoặc để pha trò, hoặc vì ương bướng, nhưng không bao giờ lừa dối,
làm trái lương tâm. Anh ấy sẽ thẳng thắn nói sự thật, các ông hãy tin như
thế.

– Cảm ơn Agrafena Alexandrovna, em đã nâng đỡ tâm hồn anh! –

Mitya đáp lại bằng giọng run run.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.