ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 771

nhưng nó quên ngay, thậm chí quên lâu, “dành hết tâm trí cho những ý
tưởng và đời thực”, như nó tự xác định hoạt động của mình.

Lát sau Alyosha xuất hiện và vội vã đến chỗ Kolya. Còn cách mấy

bước, Kolya đã thấy rõ Alyosha hân hoan ra mặt. “Anh ta vui sướng vì gặp
ta thực?” – Kolya nghĩ, trong lòng thích thú. Tiện thể xin lưu ý rằng Alyosha
thay đổi rất nhiều từ khi chúng ta không nói đến anh nữa: anh đã bỏ bộ áo
thầy tu và bây giờ anh mặc bộ áo đuôi tôm may tuyệt đẹp, đội chiếc mũ
mềm tròn trĩnh, tóc cắt ngắn. Cách trang phục như thế tôn anh lên rất nhiều,
anh nom đẹp trai lắm. Khuôn mặt đáng yêu của anh bao giờ cũng vui vẻ,
nhưng đây là sự vui vẻ dịu hiền và trầm tĩnh.

Kolya ngạc nhiên thấy Alyosha ra gặp nó mà không mặc bành tô, chắc

là anh vội vã, từ trong buồng đi ngay ra. Anh chìa tay ra cho Kolya.

– Rốt cuộc cậu đã đến, chúng tôi mong cậu mà!

– Có những lý do mà lát nữa anh sẽ biết. Dù sao tôi vui mừng được làm

quen với anh. Từ lâu tôi vẫn mong có dịp và được nghe nói nhiều về anh. –
Kolya nói lúng búng, thở hổn hển.

– Chưa gặp mặt thì chúng ta cũng đã quen nhau rồi, tôi cũng đã nghe

nói nhiều về cậu, nhưng cậu đến đây, tôi nói là đến đây, muộn mất rồi.

– Sự thể ở đây ra sao?

– Ilyusha nguy kịch lắm, không sao qua khỏi được.

– Lẽ nào! Anh nên đồng ý với tôi rằng y học là cái trò bỉ ổi, anh

Karamazov ạ. – Kolya kêu lên.

– Ilyusha hay nhắc đến cậu, cứ nhắc luôn, ngay cả trong giấc mơ, trong

cơn mê sảng. Rõ ràng là trước kia nó rất quý cậu... trước khi dùng dao đâm
cậu. Ở đây còn có một nguyên nhân nữa... Này, con chó này của cậu à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.