ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 822

và chẳng có ai bênh vực anh ấy? Còn thằng hầu thì hoàn toàn không bị đụng
đến, thế là thế nào?

– Nó đã bị hỏi cung rất kỹ, – Alyosha trầm ngâm nói, – nhưng người ta

kết luận rằng không phải nó là thủ phạm. Bây giờ nó đang ốm nặng. Nó ốm
từ lúc lên cơn động kinh. Quả thực là nó ốm. – Alyosha nói thêm.

– Trời ơi, chú nên đến ông luật sư ấy và kể riêng cho ông ấy nghe về vụ

việc. Nghe nói người ta mời ông luật sư với giá ba ngàn.

– Ba người chúng tôi chung nhau số tiền ba ngàn ấy, tôi, anh Ivan và

Katerina Ivanovna, chị Katerina còn bỏ riêng ra hai ngàn mời ông bác sĩ từ
Moskva về. Luật sư Fetyukovich lẽ ra lấy nhiều hơn, nhưng vụ này đã đồn
đại khắp cả nước Nga, tất cả các báo và tạp chí đều nói đến, nên
Fetyukovich đồng ý đến chỉ để lấy tiếng mà thôi, bởi vì vụ án quá nổi tiếng.
Hôm qua tôi đã nhìn thấy ông ta.

– Thế sao? Chú nói với ông ta rồi chứ? – Grushenka vội chen vào.

– Ông ấy nghe mà không nói gì. Ông ấy bảo là ông ấy đã có chủ định.

Ông ấy hứa sẽ chú ý đến lời tôi nói.

– Chỉ chú ý thôi à! A, một lũ bịp bợm! Chúng nó giết chết anh ấy mất.

Thế còn bác sĩ, mời bác sĩ đến làm cái quái gì?

– Làm giám định. Người ta muốn chứng minh rằng anh ấy điên và giết

người trong lúc mất trí, không hiểu gì hết. – Alyosha mỉm cười dịu dàng. –
Nhưng anh Mitya không ưng chịu.

– Nhưng đấy là sự thật, nếu như anh ấy đã giết! – Grushenka kêu lên. –

Lúc đó anh ấy mất trí, hoàn toàn mất trí, mà đấy hoàn toàn là lỗi tại tôi, con
đàn bà khốn kiếp! Có điều anh ấy không giết, không phải anh ấy giết! Vậy
mà cả thành phố đều đổ cho anh ấy, bảo là anh ấy giết. Ngay cả Fenya cũng
khai như thể anh ấy là hung thủ. Cả chuyện ở cửa hàng, cả gã viên chức nọ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.