ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 824

– Sao? Ivan đến thăm anh ấy à? Chính anh Mitya nói với tôi rằng Ivan

không đến lần nào.

– Chà... tôi vẫn cứ như thế thôi! Lại buột miệng lộ ra rồi! – Grushenka

bối rối kêu lên, mặt bỗng đỏ bừng. – Khoan, khoan, Alyosha, hãy im lặng,
thôi được, đã trót nói ra thì tôi nói hết sự thực: Ivan vào thăm anh ấy hai lần,
lần thứ nhất ngay sau khi từ Moskva về đến đây, lúc ấy tôi chưa ốm, lần thứ
hai cách đây một tuần. Chú ấy dặn Mitya không được cho chú biết, cấm ngặt
không được nói, dặn không được nói với ai, chú ấy đến vụng lén.

Alyosha ngồi trầm ngâm suy nghĩ và đã hiểu ra điều gì. Tin này rõ ràng

làm anh sửng sốt.

– Anh Ivan không nói với tôi về vụ việc của anh Mitya, – Alyosha

chậm rãi nói, – và nói chung suốt hai tháng qua anh ấy rất ít nói chuyện với
tôi, mỗi khi tôi đến thì bao giờ anh ấy cũng bực bội về việc tôi đến, thành
thử đã ba tuần nay tôi không đến. Hừm... Nếu như cách đây một tuần anh ấy
có đến thì... quả là trong tuần này ở anh Mitya đã có sự thay đổi gì đó...

– Thay đổi, thay đổi! – Grushenka mau chóng hùa theo. – Giữa họ có

một điều gì bí mật, một điều bí mật. Chính Mitya nói với tôi rằng có một
điều bí mật, và chú ạ, một điều bí mật khiến Mitya không thể yên tâm được.
Trước kia anh ấy vui vẻ, bây giờ anh ấy cũng vui vẻ, nhưng chú ạ, lúc anh
ấy lắc đầu quầy quậy, đi lại trong phòng, dùng ngón tay phải xoắn tóc ở thái
dương thì tôi biết trong lòng anh ấy không yên... tôi biết chứ! Thế mà trước
kia anh ấy vui vẻ, hôm nay anh ấy cũng vui vẻ!

– Chị có nói là anh ấy cáu kỉnh phải không?

– Phải, anh ấy cáu kỉnh, nhưng vẫn vui vẻ. Phải, anh ấy cáu kỉnh,

nhưng chỉ một lát thôi, rồi lại vui vẻ, sau đó lại cáu kỉnh. Mà chú Alyosha ạ,
tôi luôn luôn ngạc nhiên về anh ấy: sắp tới đáng sợ như thế, mà đôi khi anh
ấy cười hô hô về những chuyện vớ vẩn, cứ như đứa trẻ thơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.