ANH EM NHÀ KARAMAZOV - Trang 907

mình. Bà ấy bao giờ cũng dịu dàng với tôi từ khi tôi mới ra đời. Ban đêm tôi
rên rỉ, nhưng khe khẽ thôi. Tôi vẫn chờ Dmitri Fyodorovich.

– Chờ thế nào, chờ anh ấy đến hỏi mày à?

– Đến tôi làm gì? Chờ cậu ấy vào nhà, vì đối với tôi thì hoàn toàn chắc

chắn là chính đêm hôm đó cậu ấy sẽ đến, bởi vì không có tôi và không có tin
tức gì, nhất định cậu ấy sẽ leo qua tường vào nhà và nhất định sẽ làm cái gì.

– Nhưng nếu anh ấy không đến thì sao?

– Thế thì chẳng sao cả. Không có cậu ấy, tôi sẽ không dám.

– Được, được... nói dễ hiểu hơn nữa, đừng vội, cái chính là đừng bỏ

qua gì hết.

– Tôi chờ cậu ấy sẽ giết Fyodor Pavlovich... điều ấy là cái chắc. Bởi vì

tôi đã chuẩn bị việc ấy... trong những ngày gần đây... cái chính là cậu ấy đã
biết hiệu gõ cửa. Với tính đa nghi và hung cuồng đã tích tụ lại trong cậu ấy
vào những ngày này, nhất định cậu ấy sẽ dùng mật hiệu đó để đột nhập vào
nhà. Nhất định thế. Tôi chờ đợi cậu ấy.

– Khoan! – Ivan ngắt lời. – Nếu anh ấy giết thì anh ấy sẽ lấy tiền, mày

phải cân nhắc về chính chuyện ấy chứ! Thế thì mày còn được cái gì nào?
Tao không hiểu?

– Tiền thì cậu ấy sẽ không bao giờ tìm thấy cả. Chính tôi bảo cậu ấy

tiền để dưới đệm. Nhưng không phải thế. Thoạt tiên tiền để trong tráp, thế
đấy. Rồi sau, bởi vì trên đời này ông chỉ tin có một mình tôi, tôi gợi ý ông
cất gói tiền đó vào góc nhà sau ảnh thờ, bởi vì cất ở đấy thì không ai đoán
ra, đặc biệt khi vội vã. Thế là ông cất tiền vào đó và nó nằm ở đấy. Còn cất
dưới đệm thì đặc biệt buồn cười, ít nhất cũng phải cất trong tráp khóa lại. Ở
đây bây giờ mọi người đều tin rằng tiền nằm dưới đệm. Dớ dẩn. Nếu như
Dmitri Fyodorovich thực hiện vụ giết người ấy thì sau khi chẳng tìm thấy gì,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.