ANH EM SƯ TỬ TÂM - Trang 100

Tôi chạy vào nhà, và trong bóng tối dò dẫm bước về phía bình nước. Tôi
biết nó nằm ở góc nào rồi. Tôi còn tìm được cả chiếc muỗng, và đổ đầy
nước vào. Nhưng tôi cảm thấy có người đang đứng sau tôi; đúng thế, hắn
đang đứng trong bóng tối, ngay sát lưng tôi, và chưa bao giờ tôi thấy gai
người đến thế.

- Thắp nến lên - Dodik ra lệnh. - Tao muốn xem cái hang chuột này như thế
nào.

Tay tôi run lên; cả ngưòi tôi run lên, và tôi phải cố thắp ngọn nến.

Dodik cầm muỗng nước và uống. Hắn tu ừng ực như chiếc thùng không
đáy. Rồi hắn ném chiếc muỗng xuống sàn nhà, đôi mắt ti hí đáng sợ nhìn
quanh một cách khả nghi. Sau đó hắn hỏi tôi điều tôi đoán thế nào hắn cũng
sẽ hỏi.

- Lão già Mathias ở đây, lão đâu rồi?

Tôi không trả lời. Tôi không biết phải trả lời thế nào.

- Mày có nghe tao hỏi gì không thế? - Dodik hỏi. - Mathias đâu?

- Ông ngủ, - tôi trả lời. Tôi phải nghĩ ra một cái gì đó chứ.

- Đâu?

Có một gian phòng nhỏ liền bếp, và giường ông Mathias ở trong đó, nhưng
tôi cũng biết lúc này ông đâu có ngủ trong đó. Tôi chỉ nhìn về cửa mà nói:

- Trong đó.

Tôi nói cụt lủn, gần như không ra tiếng gì. Nghe thật yếu ớt, và Dodik cười
giễu tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.