ANH EM SƯ TỬ TÂM - Trang 102

Tôi trông lên và thấy ông Mathias; đúng thế, ông đang ngồi trên giường của
ông, trong góc lờ mờ nhất của gian phòng, mắt nheo nheo trước ánh sáng
nến. Ông chỉ mặc chiếc áo mỏng, đầu tóc rối bù, như thể đã ngủ lâu lắm
rồi. Phía bên cửa sổ, chiếc máng đang dựa vào tường. Người ông này của
tôi hẳn phải nhanh như thằn lằn.

Tôi gần như thấy thương hại cho Dodik. Tôi chưa từng thấy ai có bộ mặt
cực kì đần như hắn, khi hắn ta đứng đó trừng trừng nhìn ông Mathias.

- Tôi chỉ vào xin ngụm nước, - hắn nói giọng thiểu não.

- Nước, ừ, nghe hay đấy nhỉ, - ông Mathias nói. - Anh không biết là Tengil
cấm các anh uống nước của chúng tôi sao? Ông ta sợ chúng tôi đầu độc các
anh. Và nếu anh còn tới, làm tôi thức lại nữa, thì tôi sẽ cho uống thuốc độc
cho mà coi.

Tôi không biết làm sao ông dám nói như thế với Dodik, nhưng có lẽ nói
năng với một tên lính Tengil phải như vậy, vì Dodik chỉ làu bàu rồi biến ra
bức tường thành của hắn.

Nguồn:

http://hsvforum.vn/f105/anh-em-tim-su-tu-full-594-

2.html#ixzz1sq7IT8nC

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.