ANH EM SƯ TỬ TÂM - Trang 103

Chương 10

Tôi chưa bao giờ trông thấy một người thật tàn ác cho tới khi tôi thấy
Tengil ở Karmanyaka.

Hắn qua dòng sông của Những Dòng sông Cổ xưa trên chiếc thuyền vàng
của hắn, còn tôi đứng đó cùng ông Mathias chờ hắn tới.

Chính Jonathan cử tôi đi. Anh muốn tôi nhìn thấy Tengil.

- Vì khi đó em sẽ hiểu rõ hơn vì sao người dân ở thung lũng này phải quần
quật vất vả, đói khát, rồi chết chóc, mà chỉ có một ý nghĩ và một mơ ước:
được thấy thung lũng của mình lại được tự do.

Mãi trên những ngọn núi của Những Ngọn núi Cổ xưa, Tengil sống trong
lâu đài của hắn. Hắn sống ở đó, thỉnh thoảng sang sông để đem nỗi kinh
hoàng đến cho dân, để không ai quên rằng hắn là ai hoặc dám mơ mộng
quá nhiều về tự do, anh Jonafhan bảo thế.

Lúc đầu, tôi gần như chẳng nhìn thấy gì, vì trước mặt tôi có quá nhiều lính
Tengil đứng thành nhiều hàng, để bảo vệ Tengil khi hắn tới Thung lũng
Bông hồng Dại. Hắn sợ rằng, tôi đoán thế, trong lúc hắn đang ở Thung lũng
Bông hồng Dại, một mũi tên có thể từ một góc bí mật nào đó bay tới. Bọn
độc tài chuyên chế lúc nào cũng sợ, Jonathan bảo thế, mà Tengil lại là tên
xấu xa nhất trong số tất cả bọn độc tài chuyên chế.

Không thấy gì, lúc đầu, cả ông Mathias lẫn tôi đều không trông thấy gì,
nhưng tôi nghĩ ra một cách. Bọn lính Tengil đứng đó, hai chân dạng ra, nên
nếu tôi nằm sấp xuống phía sau thằng nào dạng chân rộng nhất, thì tôi có
thể nhìn qua được.

Nhưng tôi không thể để ông Mathias làm như thế được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.