ANH EM SƯ TỬ TÂM - Trang 118

- Qui Ròn, anh quả là rất thích em, - anh nói. - Em có biết không?

Tôi không hiểu vì sao anh có vẻ khoái trá như vậy về câu mật mã, vì anh ấy
đâu có đi ra theo đường cổng chính. Tuy thế, tôi cũng thấy vui lên một chút
giữa lúc đang buồn, tôi đã làm cho anh phấn chấn hơn chỉ vì một chuyện
cỏn con như vậy.

Ông Mathias vào buồng dọn dẹp nốt và Jonathan chạy vào theo ông. Họ hạ
thấp giọng nói chuyện với nhau trong đó nên tôi không nghe được mấy, chỉ
trừ khi Jonathan nói:

- Nếu việc của cháu thất bại, óng chăm sóc em cháu hộ cháu nhé.

Rồi anh quay lại chỗ tôi.

- Qui Ròn, nghe anh nói đây, - anh nói. - Anh sẽ mang đồ đạc đi trước, em
ở lại đây với ông Mathias chờ anh, cho tới khi nào nghe thấy tín hiệu của
anh. Cũng phải khá lâu đấy, vì anh cũng có một số việc phải thu xếp trước
đã.

Ôi, nghe mà ghét thế. Tôi chưa bao giờ có khả năng chịu đựng cảnh chờ
đợi Jonathan, nhất là khi tôi luôn lo sợ, mà bâv giờ tôi đang lo sợ, vì có ai
biết điều gì sẽ xảy ra với Jonathan phía bên kia tường thành, rồi điều gì sẽ
xảy ra khi anh ấy nói rằng có thể thất bại?

- Em không được sợ như vậy, - Jonathan nói. - Những ngày này, em là Các
Tim Sư tử. Không được quên điều đó.

Sau đó, anh vội vã chào tạm biệt ông Mathias và tôi, chui vào nơi ẩn náu,
rồi tôi thấy anh biến mất vào đưòng hầm bí mật. Anh vẫy vẫy; điều cuối
cùng chúng tôi thấy là bàn tay vẫy vẫy của anh chào chúng tôi.

Và bây giờ, chỉ còn lại hai chúng tôi, ông Mathias và tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.