ANH EM SƯ TỬ TÂM - Trang 121

một "gã thanh niên rất đẹp trai". Tóc anh ướt bết thành từng mảng chứ
không rực lên như vàng, và anh lại nhồi vào trong môi trên một nắm thuốc
lá. Tôi chưa từng biết có ai chỉ thay đổi có một chút mà đã trở nên xấu xí
như vậy. Trông anh rất buồn cười. Giá như có thời gian, chắc tôi còn cười
nhiều, nhưng rõ ràng là Jonathan không có thời gian để làm bất kì việc gì
khác nữa.

- Nhanh, nhanh lên! - Anh giục. - Anh phải đi ngay lập tức. Thằng lính từ
Karmanyaka có thể tới đây bây giờ.

Anh chìa tay về phía ông Mathias.

- Ông đưa cháu mảnh gỗ - anh nói. - Vì cháu chắc ông sẽ vui lòng biếu
Tengil cả hai con ngựa chứ?

- Tất nhiên, cháu nghĩ thế nào? - Ông trả lời, dúi vào tay anh mảnh gỗ.

Jonathan cho ngay vào túi.

- Cháu sẽ phải xuất trình mảnh gỗ này tại cổng chính - Để Đội trưỏng cảnh
vệ biết rằng cháu không nói dối. - anh nói.

Toàn bộ sự việc diễn ra quá nhanh. Chưa bao giờ chúng tôi thắng yên
cương ngựa mau đến thế, trong lúc ấy, Jonathan kể cho chúng tôi nghe anh
đã vào qua cổng chính như thế nào, vì ông Mathias muốn biết.

- Thật đơn giản, - Jonathan kể. - Cháu nói câu mật khẩu mà Qui Ròn dạy
cháu: Mọi quyền lực về tay Tengil, đấng cứu vớt chúng ta. Sau đó Đội
trưởng Cảnh vệ hỏi: "Anh từ đâu tới? Đi đâu? Có nhiệm vụ gì?" Cháu đáp:
'Từ Karman-yaka tới Trang trại của Mathias để bắt hai con ngựa cho
Tengil.' 'Thế thì qua đi," hắn nói. Cháu trả lời: "Cám ơn". Và thế là cháu
vào. Nhưng cháu phải qua khỏi cổng trước khi tên lính nữa của Tengil tới
đòi vào, kẻo lại sinh sự lôi thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.