ANH EM SƯ TỬ TÂM - Trang 129

phăng quần áo ra. Bên bờ sông có nhiều cây liễu mọc, và một cây trong số
đó mọc liền bờ, cành chìa ra mé nước. Chúng tôi trèo dọc theo thân cây, rồi
Jonathan hướng dẫn tôi cách bám vào một cành cây để thả mình xuống
dòng nước đang cuộn xoáy.

- Nhưng không được thả trôi, kẻo sẽ bị xuống Thác Karma mà chưa kịp
thưởng thức gì đâu đấy. - anh dặn,

Tôi nắm chặt tới mức các đốt ngón tay trắng bệch ra. Người tôi xô đi xô lại
quanh cành cây, nước xối khắp người; chưa bao giờ tôi đuợc tắm theo kiểu
tuyệt vời như thế, cũng chưa bao giờ tắm mà nguy hiểm như thế. Tôi cảm
thấy như Thác Karma đang lôi cả người tôi đi.

Sau đó, tôi lại trèo lên thân cây, anh Jonathan phải giúp tôi lên, và chúng tôi
cùng ngồi trên chỗ chạc cây liễu như thể đang ngồi trong một ngôi nhà
xanh đung đưa trên mặt nước. Dòng nước nhảy chồm lên, đùa giỡn ngay
phía dưới chúng tôi, cố sức lại quyến rũ chúng tôi, làm cho chúng tôi tin
rằng không có gì nguy hiểm. Nhưng tôi chỉ dám nhúng mấy ngón chân
xuống, và rồi chỉ ngón chân cái thôi, vậy mà cũng đủ để cảm thấy dòng
nước muốn kéo cả người tôi xuống rồi.

Vừa ngồi đó, tôi vừa vô tình nhìn lên phía trên dốc, và tôi chợt hoảng sợ.
Có mấy kị mã trên đó, bọn lính Tengil với những ngọn giáo dài. Chúng phi
nước kiệu tới, nhưng chúng tôi không nghe tiếng vó ngựa vì dòng nước gào
thét.

Jonathan cũng trông thấy chúng, nhưng tôi không nhận ra dấu hiệu sợ sệt
nào ở anh. Chúng tôi ngồi im, chờ cho chúng phóng qua. Nhưng chúng
không phóng qua. Chúng dừng lại, xuống ngựa, dường như muốn nghỉ
ngơi, hoặc làm cái gì đó tương tự như vậy.

Tôi hỏi Jonathan:

- Anh có nghĩ là bọn chúng đang đi lùng anh không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.