ANH EM SƯ TỬ TÂM - Trang 133

đáng thương của hắn và một lát sau hắn và cả toán lính đã biến mất.

Đêm đó chúng tôi đốt lửa trại trên đỉnh Thác Karma, và tôi chắc rằng
không có ngọn lửa nào trong bất cứ ngày nào, ở bất cứ đâu tại bất cứ nơi
cắm trại nào lại cháy như ngọn lửa ở nơi chúng tôi đốt đêm đó.

Đó là một nơi hãi hùng, kinh khủng và đẹp đẽ, chẳng giống nơi nào trên
trời hay dưới đất, tôi nghĩ vậy: Núi, sông, rồi thác, cái gì cũng rộng lớn, tất
cà đều như thế. Lại giống y như trong mơ, và tôi nói với Jonathan.

- Cảnh này không thể có thật được. Cứ y như trong một giấc mơ từ ngàn
xưa.

Rồi chúng tôi ra đứng trên cầu, chiếc cầu Tengil cho xây trên vực thẳm
ngăn cách hai vùng, Karmanyaka và Nangiyala, nằm hai bên bờ dòng sông
của Những Dòng Sông Cổ xưa.

Dòng sông ấy - đang xối xả, nằm mãi dưới sâu thẳm dưới cầu, rồi sau đó xô
xuống, với những tiếng gào thét ghê gớm trên Thác Karma, một khe vực
thậm chí còn hun hút hơn và khủng khiếp hơn.

Tôi hỏi Jonathan:

- Làm sao ngưòi ta bắc được chiếc cầu qua một khe vực kinh khủng như
vậy?

- Anh cũng đang muốn biết đây, - anh trả lời. - Và bao nhiêu mạng ngưòi
đã tham gia bắc cây cầu này? Bao nhiêu người đã kêu một tiếng rồi rơi
xuống đó, mất hút trong dòng Thác Karma? Anh rất muốn biết tất cả những
chuyện đó.

Tôi rùng mình, tưởng tượng ra rằng tôi có thể nghe được những tiếng kêu
còn vang mãi giữa những vách núi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.