ANH EM SƯ TỬ TÂM - Trang 173

thôi, chúng cũng có thể nghe thấy cơn bão giải phóng đã bắt đầu có tiếng
vang dội tới, cái cơn bão sắp làm rung chuyển cả Thung lũng Bông hồng
Dại. Nhưng chúng chẳng hay biết gì.

Đêm trước ngày xảy ra trận chiến đấu, tôi nằm trên chiếc xô-pha giường
của tôi, không sao ngủ nổi, vì bão táp bên ngoài, và vì nỗi lo của riêng tôi.
Mọi người đã quyết định bắt đầu trận đánh vào lúc bình minh sáng hôm
sau. Chú Orvar, anh Jonathan và ông Mathias đang ngồi ngoài bàn, nói về
chuyện đó, còn tôi nằm lắng nghe. Orvar nói là chính; chú cứ nói, nói mãi,
mắt chú long lanh. Chú đã chờ đợi buổi sáng ấy hơn bất kì ai hết.

Theo tôi suy luận từ cuộc nói chuyện, thì cách đánh sẽ như thế này : Trước
hết, phải đánh gục bọn bảo vệ cổng chính và cổng ra sông, để mở cổng cho
cô Sofia và bác Hubert cùng quân ta vào, cô Sofia vào theo cổng chính, bác
Hubert theo cổng bờ sông.

- Và chúng ta phải cùng thắng, hoặc là chết, - Orvar nói.

Phải làm thật nhanh gọn, chú ấy nói. Phải thanh toán hết bọn lính Tengil và
đóng chặt các cổng lại trước khi Tengil kịp đem Katla tới, vì không có vũ
khí nào chống được Katla. Bằng cách nào, Katla cũng không bị thua, trừ
phi bị chết đói, Orvar bảo thế.

- Gươm giáo cung nỏ đều không làm gì được nó đâu, - chú nói. Mà chỉ cần
lưỡi lửa của nó liếm vào một tí tẹo thôi cũng đủ làm người ta bị liệt hoặc
chết.

- Nhưng nếu Tengil vẫn còn Katla trên núi với hắn, thì việc giải phóng
Thung lũng Bông hồng Dại có ích gì? - Tôi hỏi. - Vì với con rồng cái ấy,
hắn lại đến dập tắt cuộc nổi dậy, như hắn đã từng làm lần trước.

- Hắn đã tặng cho chúng ta bức tường thành để bảo vệ mình, chớ quên
chuyện đó, - Orvar nói. - Và không con quỉ nào vào được khi các cổng
thành đóng lại. Hắn ta mới thật tốt bụng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.