ANH EM SƯ TỬ TÂM - Trang 30

Rồi chúng tôi đi bơi một hồi, và tôi nhảy từ trên cầu xuống nước! Thử
tưởng tượng xem, tôi dám nhảy đấy! Rồi thì Jonathan làm cho tôi một chiếc
cần câu y hệt của anh ấy, và chúng tôi câu được vài con cá, chỉ đủ một bữa
tối. Tôi vớ được một chú cá sộp, còn Jonathan vớ được những hai.

Chúng tôi nấu cá ngay trên lò sưởi đồ sộ của chúng tôi, bằng một chiếc nồi
treo trên thanh sắt trên lửa, và khi chúng tôi ăn xong, Jonathan nói:

- Nào, Qui Ròn, chúng mình sẽ xem em có phải là một người giỏi cung tên
không nhé. Sẽ có lúc em cần bắn tên giỏi đấy.

Anh dẫn tôi ra chuồng ngựa, và trong buồng chứa yên cương, hai chiếc
cung đang treo ở đó. Tôi nhận ra rằng Jonathan đã làm ra chúng, như anh
vẫn hay làm cho bọn trẻ trong sân nhà hồi ở thị trấn. Nhưng những chiếc
cung này to hơn, đẹp hơn, những chiếc cung khổng lồ, tất nhiên là thế.

Chúng tôi vẽ mục tiêu lên trên cửa chuồng ngựa, và chứng tôi ngắm bắn
suốt buổi chiều. Jonathan dạy tôi cách bắn. Tôi bắn khá tốt, dù không bằng
Jonathan, hẳn là như vậy, vì gần như phát nào anh ấy cũng bắn trúng hồng
tâm.

Chơi với Jonathan thích lắm. Mặc dù anh làm cái gì cũng hơn tôi, anh vẫn
cho rằng như vậy chẳng có gì đáng kể cả. Anh chẳng bao giờ khoác lác, mà
cứ lẳng lặng làm như thể không để ý gì đến chuyện ấy cả. Nhiều lúc tôi cứ
nghĩ rằng anh ấy mong cho tôi làm tốt hơn anh. Một lần tôi bắn trúng hồng
tâm, tôi ấy mà, thì trông anh rất hài lòng, y như anh ấy vừa cho tôi một món
quà vậy.

Khi hoàng hôn buông xuống, Jonathan nói đã tới lúc chúng tôi phải lên
đường tới Gà Trống Vàng. Chúng tôi huýt sáo gọi Grim và Fyalar. Chúng
đang tung tăng trên các đồng cỏ ngoài Trang trại Các Hiệp sĩ, nhưng khi
chúng tôi huýt sáo, chúng lập tức phi nước đại về trước cổng. Chúng tôi
thắng yên cương tại đó, lên ngựa và ung dung phi xuống xóm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.