ANH EM SƯ TỬ TÂM - Trang 35

Chương 5

Nhưng rồi cũng tới ngày mà tôi phát hiện ra điều đặc biệt về cô Sofia.

Một buổi sáng, Jonathan nói:

- Chúng mình cùng tới chỗ Bà chúa Bồ câu một lúc đi.

- Hết ý, - tôi đáp. -Nhưng Bà chúa ấy là thế nào?

- Cô Sofia, - Jonathan trả lời. - "Bà chúa Bồ câu", anh gọi đùa cô ấy như
thế ấy mà.

Chỉ lát sau, tôi hiểu vì sao anh tôi gọi như vậy.

Đường tới Trang trại Hoa Tulip, nơi cô Sofia sống, khá xa. Nhà cô ở bên
ngoài Thung lũng Hoa Anh đào, phía sau là những ngọn núi cao.

Chúng tôi tới đó vào buổi sáng, và thấy cô Sofia đang đứng đó cho đàn bồ
câu của cô ăn, tất cả đều là bồ câu trắng như tuyết. Khi tôi nhìn thấy chúng,
tôi lại nhớ cô, chính là con bồ câu trắng đã đậu trên khung cửa sổ nhà tôi,
cách đây ít nhất cũng đã một ngàn năm.

- Anh có nhớ không, - tôi thầm thì với Jonathan. - Có phải một con bồ câu
trong số này đã cho anh mượn bộ lông khi...khi anh đến với em?

- Phải, - Jonathan đáp. - Nếu không thì làm sao anh tới được? Bồ câu của
cô Sofia là những con bồ câu duy nhất có khả năng bay xa vô cùng tận.

Đàn bồ câu như làn mây trắng bao quanh Sofia, còn cô đứng đó, lặng yên ở
giữa, xung quanh là cánh bồ câu vỗ. Thế mới đúng là Bà chúa Bồ câu, tôi
nghĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.