ANH EM SƯ TỬ TÂM - Trang 91

có tiếng ngựa phi nhanh tới, phi chậm dần, và tiếng ai đó nói với ông
Mathias.

Jonathan hích nhẹ vào lưng tôi.

- Đi đi, - anh nói thầm. - Đi về phía ông Mathias đi.

Sau đó, anh lao vào giữa một bụi hồng dại, còn tôi run rẩy sợ hãi đi về phía
ánh đèn.

- Tôi chỉ muốn hít thở một chút khí trời - tôi nghe thấy ông nói. - Trời tối
nay đẹp thế này.

- Trời đẹp - một giọng nói cục cằn trả lời. - Ra khỏi nhà sau khi mặt trời lặn
là bị tội chết, lão không biết à?

- Một lão già không biết tuân lệnh, chính là lão đấy, - một giọng khác hùa
theo. - Mà này, thằng cháu đâu rồi?

- Nó vừa ở đây xong - ông nói, vừa lúc đó tôi đã về tới nơi, và tôi nhận ra
hai con ngựa, tôi nhận ra thật; đó là Veder và Kader.

- Sao, đêm nay mày lại mò lên núi ngắm trăng chứ? - Veder hỏi. - Tên mày
là gì, thằng khốn ranh con kia? Tao chưa nghe thấy tên mày.

- Người ta gọi cháu là Qui Ròn, - tôi trả lời. Tôi dám nói tên đó ra vì không
ai biết tên đó, cả Jossi lẫn những người khác, trừ Jonathan, tôi và ông
Mathias.

- Qui Ròn, được rồi - Kader nói. - Nghe đây, Qui Ròn, mày có biết tại sao
chúng tao đến đây không?

Tôi cảm thấy hai chân như muốn khuỵu xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.