ANH EM SƯ TỬ TÂM - Trang 93

- Không thật à? - Kader hỏi. - Nhưng nếu lão có tình cờ gặp nó, thì lão biết
điều gì sẽ xảy ra với kẻ dám cho nó nương náu trú ẩn rồi chứ? Tội chết, biết
chưa?

Sau đó, ông Mathias đóng cửa lại phía sau chúng tôi.

- Chỗ này cũng tội chết, chỗ kia cũng tội chết, - ông nói. - Tất cả mọi người
đều nghĩ đến cả đấy.

Tiếng vó ngựa vừa chìm đi thì ông Mathias lại cầm cây đèn ra ngoài.
Thoáng cái, Jonathan xuất hiện, tay và mặt bị gai cào xước hết, nhưng đang
vui vì không có chuyện gì tồi tệ hơn xảy ra và vì Bianca lúc này đang sải
hết cánh bay qua những ngọn núi.

Rồi sau, chúng tôi ăn bữa tối trong buồng ông, ô cửa nhỏ vẫn để ngỏ để
Jonathan có thể mau chóng biến vào nơi ẩn náu của anh nếu có ai tới.

Nhưng trước đó, chúng tôi ra ngoài chuồng ngựa, Jonathan và tôi, để cho
ngựa ăn. Thật tuyệt vời được gặp lại chúng, đang đứng chụm đầu lại với
nhau. Tôi đoán chắc chúng đang kể cho nhau nghe về những điều đã xảy ra.
Tôi cho cả hai con một ít kiều mạch. Lúc đầu, Jonathan định ngăn tôi lại,
nhưng sau anh nói:

- Mà thôi, cứ cho chúng được một lần này. Những kiều mạch ấy mà, ở
Thung lũng Bông hồng Dại này người ta không còn cho ngựa ăn kiều mạch
nữa đâu.

Khi chúng tôi vào bếp, ông Mathias đặt một bát xúp lên bàn.

- Ông cháu ta chẳng còn gì khác, xúp này loãng lắm, - ông nói. - Nhưng dù
sao thì nó cũng còn nóng.

Tôi nhìn quanh tìm chiếc bị, vì sực nhớ ra những thứ trong đó. Và khi tôi
lôi từ trong đó ra toàn bộ bánh mì của tôi, thịt hun khói của tôi, thì cả hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.