ANH EM SƯ TỬ TÂM - Trang 94

người, cả ông Mathias lẫn anh Jonathan, đều há miệng kinh ngạc và mắt thì
sáng rực lên. Thật kì diệu khi có được những thứ gần như một bữa đại tiệc
đối với hai ngưòi. Tôi thái những miếng thịt dày, rồi mọi người ăn xúp,
bánh mì và thịt hun khói; chúng tôi cứ ăn, say sưa, ăn mãi. Chẳng ai nói
năng gì, chẳng nói gì một lúc lâu, đến cuối cùng Jonathan nói:

- Ôi, ăn thế đã rồi! Cháu suýt thì quên mất thế nào là ăn no bụng.

Tôi trở nên vui hơn nữa rằng tôi đã tới Thung lũng Bông hồng Dại; tôi thấy
mình đến đây đúng hơn, tốt hơn. Sau đó, tôi kể cho ông và anh nghe một
cách đầy đủ về mọi chuvện đã xảy ra với tôi từ lúc tôi rời khỏi nhà đến khi
Veder và Kader giúp tôi lọt vào Thung lũng Bông hồng Dại. Tôi đã kể cho
hai người nghe phần lớn chuyện ấy rồi, nhưng Jonathan vẫn muốn nghe
thêm vài lần nữa, nhất là đoạn về Veder và Kader. Anh cười về chuyện ấy,
đúng như tôi đoán, cả ông Mathias cũng cười.

- Cái lũ lính Tengil ấy, bọn chúng chẳng thông minh chút nào, ấy thế mà
chúng nó cứ tưởng chúng nó giỏi giang lắm đấy. - ông bảo.

- Vâng, đến cháu cũng lừa được chúng, - tôi nói. - Cứ nghĩ xem, nếu chúng
mà biết rằng thằng bé mà chúng muốn tìm bắt ghê gớm chính là thằng bé
mà chúng đã giúp cho vào Thung lũng Bông hồng Dại và thả đi như thế
nhỉ.

Khi nói ra điều đó, tôi mới bắt đầu nghĩ. Tôi chưa bao giờ nghĩ tới chuyện
đó, nhưng bây giờ thì tôi hỏi:

- Jonathan, anh lọt vào Thung lũng Bông hồng Dại bằng cách nào?

Jonathan cười.

- Anh nhảy bụp vào.

- Nhảy nghĩa là thế nào...chắc là không nhảy cùng con Grim chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.