ẢNH HẬU TÁI SINH - Trang 105

- Vậy ư? – Cố Thành Quân đưa mắt nhìn vào tấm ảnh trên bàn làm

việc.

Minh Vi mặc một chiếc váy liền bằng sợi bông trắng, áo len màu xanh

nhạt khoác ngoài, đội mũ vải mềm ngồi trên bãi cỏ dưới bóng cây, nhìn
thẳng vào ống kính cười vui vẻ. Bức ảnh đó anh đã chụp cho cô khi hai vợ
chồng tổ chức bữa ăn ngoài trời ở sân sau nhà.

Hai vợ chồng thường sống trong tòa biệt thự ở ngoại ô, sân vườn rất

rộng. Minh Vi vốn thích nhiều cây cỏ nên trong nhà có hoa tươi nở quanh
năm, không khi nào cảm thấy cô đơn vắng vẻ.

Sau khi Minh Vi qua đời, Thành Quân đã thuê một người làm vườn

đến chăm sóc cây hoa. Bây giờ đang giữa mùa thu, ngân quế và cúc đều nở
rộ, tiếc là Minh Vi sẽ không bao giờ còn thấy được nữa.

Sống với nhau bao nhiêu như vậy, những người khác nhìn nhận cuộc

hôn nhân của họ thế nào không phải Thành Quân không biết. Không ai tin
rằng anh yêu Minh Vi thật lòng, nên để cảm thấy ít ra anh cũng đối xử với
cô rất tốt đã là điều vô cùng khó khăn.

Bởi anh sinh ra với một vẻ ngoài đẹp đẽ, thế nên tự nhiên cũng cao

hơn người khác một bậc. Rõ ràng anh đã trèo cao khi lấy Minh Vi, nhưng
vẫn có người nói là bông hoa nhài cắm bãi cứt trâu.

Những năm đó Minh Vi đã nghĩ gì? Cô đã từng hối hận bao giờ chưa?

Thư kí làm việc rất hiệu quả, loáng cái đã lấy đủ bộ hồ sơ của Chu

Minh Vi kèm theo một ly cà phê rồi đưa tất cả lên bàn làm việc của Thành
Quân. Cố Thành Quân mở tập hồ sơ ra, rút từng tờ rồi xem tỉ mỉ.

Trên tờ phiếu đánh giá kết quả phỏng vấn, Đàm Lập Đạt viết hai chữ

“xuất sắc” bằng nét bút rồng bay phượng múa. Một thành viên giám khảo
chấm phỏng vấn khác cũng viết một đoạn dài với lời lẽ hùng hồn, khen

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.