ẢNH HẬU TÁI SINH - Trang 569

Chỉ một giây sau đó trời đất như đảo lộn, cô bị cả một cơ thể đè sấp

lên người mình. Cơ thể đàn ông mạnh mẽ, rắn chắc và nóng bỏng đè nặng
lấy cơ thể nhỏ bé của cô.

Cơ thể Minh Vi cuối cùng cũng thức dậy hoàn toàn, tim đập thình

thịch. Cô quàng tay ra sau lưng Đường Hựu Đình, cảm thấy từng nhịp
chuyển động của các búi cơ bên dưới lớp da mềm mại trơn nhẵn của anh,
sung sướng nhắm mắt lại.

Minh Vi nằm xoài giữa đống chăn, chầm chậm giữ đều nhịp thở.

Đường Hựu Đình ngồi bên cạnh cô, lật chăn rồi dùng một chiếc khăn bông
ướt lau người cho cô. Minh Vi vừa mỏi vừa đau, nhưng trong lòng vui hết
mức. Cảm giác đè nặng trên ngực lúc nãy tạm thời tan biến hết.

Trong lúc lơ mơ, một ý nghĩ bất chợt hiện lên trong đầu cô: Hóa ra

đêm đầu tiên lại có thể khiến người ta kích động đến mức này. Chẳng trách
Cố Thành Quân ngoại tình, nếu là cô, cô cũng khó tránh được việc ăn vụng
đó. Suy cho cùng, nếu so với mức độ của ngày hôm nay, thì trong suốt sáu
năm trời cô ngủ với Cố Thành Quân, chưa bao giờ có một lần được như
vậy. Vậy mới nói, không thỏa mãn được phần bên dưới của người đàn ông,
sẽ không bao giờ giữ được phần trên của anh ta. Cố Thành Quân kiềm nén
được tới sáu năm trời mới ngoại tình cũng đáng để phong anh hùng.

- Cười gì vậy? – Đường Hựu Đình lật Minh Vi ra, tiếp tục lau người

cho cô. Anh chỉ mặc một chiếc quần ngủ rộng thùng thình, ánh đèn vàng
ấm áp trong phòng ngủ khiến cho làn da trơn nhẵn của anh phủ một lớp ánh
sáng lung linh. Minh Vi không thể không đưa tay ra vuốt ve cánh tay và
vòm ngực rắn chắc đang phập phồng.

- Ngủ đi em. – Đường Hựu Đình cầm lấy tay cô, nhét vào trong chăn,

sau đó vứt chiếc khăn ra rồi nằm xuống cạnh cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.