một đồng nghiệp, lúc cô đang đi ở đại sảnh nhà hàng thì có hai người đàn
ông đi ngược chiều cứ nhìn cô với vẻ bí hiểm.
Và không may, cô là người rất giỏi nhớ người, nên lập tức nhận ra một
trong hai người ấy mình đã từng gặp trong một lần bàn chuyện làm ăn.
Lần bàn chuyện làm ăn ấy tổ chức công khai, Hàn Duệ là khách, vì thế
thân phận của những người cùng tham dự buổi gặp gỡ hôm ấy đều không
mấy rõ ràng
Mãi cho đến lúc ấy Phương Thần mới nhận ra rằng, dường như cô bị lôi
kéo vào trong vòng phức tạp đó và rất nhanh chóng được người ta biết đến.
Nguyên nhân chính của nó không gì khác ngoài số lần Phương Thần
xuất hiện bên cạnh Hàn Duệ quá nhiều. Mà người đàn ống ấy, cho dù đi đến
đâu thì cũng đều là tiêu điểm chú ý của mọi người.
Tệ hơn nữa, thậm chí Hàn Duệ còn đưa cô tới sòng bạc bí mật của anh
ta.
Nhưng không phải là lần đầu tiên cô tới nơi ấy.
Năm ngoái, tòa soạn báo nơi cô làm việc và ban thời sự của một đài
truyền hình địa phương đã cùng hợp tác cử mấy phóng viên dũng cảm cải
trang tới một số sòng bạc lớn trong thành phố, nhưng đáng tiếc do nhiều
nguyên nhân khác nhau nên những tư liệu tin tức thu về cuối cùng không
được như ý, thậm chí có cả những nội dung không có giá trị để phát sóng.
Chuyện này có thể truy ngược lên trước đó một thời gian.
Lúc đó Tô Đông đang ở bên người đàn ông ấy và không có chuyện gì
xảy ra, hơn thế còn rất may mắn nữa. Thế nên, có một hôm Tô Đông nói
với cô: “Hôm qua mình rất đỏ, mình đã thắng hơn tám mươi nghìn!...”, và
có lẽ đó cũng là lần đầu tiên Phương Thần nghe thấy giọng Tô Đông phấn