ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 298

Có lẽ vì búi tóc hơi lỏng, nên mấy lọn ở sau xòa xuống, khẽ khàng chạm

vào sau gáy cô. Anh không nghĩ gì nhiều liền sải bước đến bên cô. Anh
không biết là động tác của mình mạnh hay nhẹ, cũng không nghĩ đến việc
có thể làm cô giật mình, mà im lặng đưa tay ra, ngón tay chạm lên mái tóc
cô.

Giống như lớp lông vũ màu đen, mịn màng mượt mà, làn tóc lọt qua kẽ

tay anh xòa xuống, dường như nó cũng lặng lẽ chạm vào cõi lòng anh.

Đó là một chấn động chưa từng thấy bao giờ, khiến anh dừng động tác

lại.

Làn gió đêm lướt qua đầm nước bên cạnh cửa sổ, phát ra những âm

thanh nặng nề và đứt quãng, rồi luồn qua khe cửa thổi vào làm bay bay
những sợi tóc và là váy của cô.

Anh cao hơn cô nửa cái đầu, bóng trùm lên cả người cô, che khuất

những phần ánh sáng lay động.

Đúng lúc cô ngạc nhiên quay đầu lại, anh thu bàn tay đang chạm vào

mái tóc cô, tay kia nhanh chóng giữ lấy khuôn mặt cô, đôi môi nóng hổi đặt
ngay lên môi cô không chút do dự.

Có thể vì cô thấy hơi lạnh, nên đôi môi cũng mang cảm giác ấy. Khi môi

anh chạm vào môi cô, cô bất giác co người lại nhưng như thế lại càng khơi
dậy ham muốn trong cơ thể anh.

Anh chỉ dừng lại trong nửa giây, rồi để mặc rau và thớt rơi xuống đất.

Anh bế bổng cô lên, đặt cô ngồi lên chiếc bàn xi măng, giữ chặt lấy cổ và
eo của cô, bắt đầu hôn cô tới tấp.

Chiếc lưỡi linh hoạt mang theo hơi thở mạnh mẽ của người đàn ông đẩy

sâu vào bên trong qua hàm răng hơi hé của cô, lướt đến mọi chỗ trong
miệng cô một cách kiên quyết và đầy sức mạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.