ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 330

Phương Thần đáp: “Không, chỉ vì mình phải làm thêm giờ trong hai

ngày liền”.

Chuyện cô làm thêm giờ là thường xuyên, vì thế Tô Đông cũng không

nghi ngờ gì.

Hai người vừa ăn cơm vừa nói chuyện, chủ đề toàn là những chuyện linh

tinh chẳng liên quan gì đến cuộc sống của hai người, Phương Thần cũng
quên mất không biết từ lúc nào những lần nói về chuyện công việc của hai
người mỗi ngày một ít đi. Bây giờ tưởng chừng như hai người đã ở hai thế
giới khác nhau, nhưng lại quan hệ gắn bó tới mức không thể tách rời.

Sau cùng, dường như Tô Đông chợt nhớ ra, nói: “Cậu đi với Hàn Duệ

lâu như vậy, có bao giờ nghe anh ta nhắc đến một người tên là Thương lão
đại không?”.

“Có nghe nói tới mấy lần.” Phương Thần không phải tốn nhiều sức để

nhớ lại, hình ảnh một ông già có thân hình thấp béo, đôi mắt sắc và hung
dữ, hiện lên trong đầu cô.

Tô Đông nói: “Mấy hôm trước, mấy khu buôn bán lớn của ông ta bị

người nào đó phá trong cùng một đêm, có vẻ qua vụ này ông ta bị tổn hại
không ít rồi Tô Đông quan sát Phương Thần, “Cậu có biết chuyện này
không?”.

Phương Thần lắc đầu: “Mình không biết”, rồi hỏi lại: “Cậu nghĩ do Hàn

Duệ làm à?”.

“Thực ra, chuyện này chẳng có liên quan gì đến mình.” Tô Đông dùng

chiếc thìa bạc xinh xắn khuấy tan tách trà được mang lên sau bữa ăn, chau
mày nói tiếp: “Nhưng chuyện này chắc chắn có tới tám, chín phần là có liên
quan tới Hàn Duệ. Mặc dù lần này Thương lão đại tổn thất nặng nề, nhưng
dù sao lão ta cũng là người có máu mặt trên giang hồ, người ta có câu con
sâu trăm đốt dù chết vẫn chưa hết, huống chi ông ta cũng vẫn chưa phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.