Hơi thở và ánh mắt Hàn Duệ mỗi lúc một trở nên dồn dập, ngón tay anh
lướt qua vết thương, rồi đột nhiên anh cúi người xuống, không nói một lời,
hôn lên vành tai trắng trẻo xinh x
Phương Thần bất giác run lên, định quay người đi, nhưng đã muộn.
Đôi môi anh nóng rực, lướt qua tai cô, một luồng hơi nóng hổi lập tức
bốc lên tận đầu cô, khiến cô nhanh chóng mất đi khả năng suy nghĩ.
Cô sợ nhột, còn kinh nghiệm và kỹ xảo của anh lại rất thành thục, khi
thực hiện những động tác trên, anh vẫn không quên đỡ vai cô, kìm giữ
không cho cô cử động và cùng ra theo bản năng.
“Đừng…”, cô chỉ còn biết hổn hển một câu như vậy, cảm giác như cơ
thể đang bị đốt cháy.
Người ở phía sau không thèm để ý đến những lời ấy của cô, mà ngón tay
nhanh nhẹn trượt xuống dưới, rồi đột nhiên cởi chiếc váy của cô.
Khi đôi chân trần lộ ra, đôi mắt mở to của Phương Thần sững sờ, cô
chưa kịp kêu lên, thì đã cảm thấy trời đất xoay tròn. Hàn Duệ bế bổng cô
lên rồi đặt nằm lên giường một cách mạnh mẽ.
Người đàn ông có thân hình cao lớn ấy lập tức đè lên ngay sau đó,
khuôn mặt điển trai và lạnh lùng mỗi ngày một rõ trước mắt cô, hơi thở của
anh hơi nén lại, từng tiếng, từng tiếng dường như đè lên trái tim cô, mang
theo sự kích động và ham muốn.
Lần này, thậm chí anh còn không cho cô cả cơ hội lên tiếng từ chối, anh
giữ chặt hai chân và hai tay cô một cách rất thoải mái, rồi cúi đầu xuống
hôn cô.
Nụ hôn của anh rất cuồng nhiệt, như cướp đoạt mọi hơi thở của cô…
Lưỡi của hai người quấn lấy nhau trong một khoảng không chật hẹp, hễ cô