ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 346

Hàn Duệ không nói gì, không khí trong xe bỗng trở nên trầm xuống.

Phương Thần nhìn thời gian, thấy đã sắp đến giờ, bèn cởi dây an toàn,
nhưng bàn tay cô còn chưa kịp chạm vào cánh cửa xe thì cánh tay đã bị kéo
lại, người nghiêng về bên trái. Nếu không phải vì có sự phản ứng rất kịp
thời của thần kinh vận động thì trán cô đã đụng phải chiếc cằm rắn chắc của
đối phương rồi.

Khi hai khuôn mặt chỉ cách nhau mấy centimet, Phương Thần khẽ chớp

chớp hàng mi dày, nhìn đôi môi hơi lạnh của đối phương áp xuống.

Nụ hôn ấy phần nhiều mang ý trừng phạt, vì thế nó mạnh mẽ và không

chút nương nhẹ. Cuối cùng, Hàn Duệ buông cô ra, đưa ngón tay vuốt ve
một lần quanh đôi môi hồng xinh đẹp, rồi nhướng mày vẻ rất vừa lòng
không nên quá kiêu ngạo như vậy”.

“…Sao anh biết điều đó đối với em không phải là một kiểu hạnh phúc?”

Phương Thần ngồi thẳng người lại, không hề đỏ mặt và cũng không hề tỏ ra
tức giận, khuôn mặt còn nở một nụ cười, cũng nhướng mày lên: “Biết đâu,
em cũng rất thích thú”.

“Xem ra em thích bị đối xử một cách thô bạo”, Hàn Duệ đưa ra nhận xét

một cách bình thản.

“Thực ra, tối hôm qua anh cũng không hề dịu dàng”.

Nhưng vừa nói xong, Phương Thần lập tức thấy rất hối hận, không biết

có phải vì cô bị cơn giận làm cho hồ đồ hay không mà sao lại chủ động
nhắc đến chuyện đó? Xem ra khiêu khích người đàn ông này quá mức cũng
không phải là một việc tốt, bây giờ đến cả sự sáng suốt của bản thân cũng bị
ảnh hưởng.

Cô mím chặt môi, không nói thêm lời nào, đẩy cửa bước xuống xe,

nhưng một lần nữa cánh tay cô bị giữ lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.