ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 360

Vì thời gian làm việc không còn nhiều, nên trước sự khuyên can của

đồng nghiệp, sau khi ra khỏi nhà vệ sinh, Phương Thần thu dọn qua loa đồ
đạc rồi ra về.

A Thiên vẫn chưa lái xe đến.

Tác phong của các thuộc hạ của Hàn Duệ rất thống nhất, riêng việc nắm

chắc thời gian từ trước đến nay chưa bao giờ xảy ra sai sót, vì thế mỗi lần
Phương Thần bước xuống bậc thềm của cơ quan đều nhìn thấy A Thiên lái
xe chầm chậm chạy tới từ một chỗ cách đó không xa, rồi sau đó dừng hẳn
trước mặt cô, không sớm hơn cũng không muộn hơn, không bao giờ lãng
phí thời gian dù chỉ là chút ít.

Hôm nay, sau khi rời khỏi cơ quan, Phương Thần đến thẳng ga tàu điện

gần đó, rồi mua loại vé ba tệ cho năm ga, sau đó đi dạo một vòng quanh
trung tâm thương mại lớn nhất thành phố.

So với những thú vui tiêu khiển như đi ăn uống, xem phim,… Phương

Thần luôn thích đi dạo qua các khu mua sắm. Cô mua đồ rất nhanh, những
bộ quần áo mà cô đã muốn mua phần nhiều không cần thử mà mua ngay và
thanh toán luôn.

Trước đây, Tô Đông đã từng nói với vẻ nghi ngờ: “Cách mua hàng của

cậu rõ ràng theo kiểu đàn ông!”

Cô đáp tỉnh bơ: “Gia đình mình đã có hai người là phụ nữ thuần túy rồi,

như thế còn chưa đủ sao?”. Lúc ấy Lục Tịch vẫn còn sống, mỗi lần về nước
đều coi việc đi dạo phố mua sắm là một kiểu hưởng thụ, hai mẹ con có thể
đi trọn cả một ngày, rồi sau đó trở về nhà trong trạng thái vui vẻ với hàng lô
hàng lốc túi xách trong tay.

Tô Đông chỉ còn biết thốt lên lần th một trăm linh một rằng: “Tính cách

của hai chị em nhà cậu sao mà trái ngược nhau vậy? Cậu nghĩ mà xem, đến
cả ý nghĩa của hai cái tên cũng ngược hẳn với nhau. Đúng là kỳ lạ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.