ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 480

Sau khi núp vào bên trong, Cận Vĩ mới phát hiện ra nơi này giống như

một phòng họp nhỏ. Dưới ánh sáng lò mờ, cậu có thể nhìn thấy ở đây bàn
ghế được bày biện đầy đủ.

Lúc này Cận Vĩ không còn tâm trí để ý đến cảnh vật xung quanh. Sau

khi xác định giữa gian phòng nhỏ này chỉ có duy nhất một lối thông sang
thư phòng, Cận Vĩ cố trấn tĩnh, đứng nép sau cánh cửa và chăm chú lắng
nghe động tĩnh ở bên ngoài.

Nhưng cậu không nghe thấy gì, có lẽ do thiết bị cách âm của cánh cửa

quá tốt. Mặc dù đã nín thở lắng nghe nhưng cậu vẫn không có cách nào biết
được tình hình ở bên ngoài ra sao.

Thời gian lúc đó như ngừng trôi, từng giây từng phút như ngưng lại,

giống như dòng máu đang đông cứng trong cơ thể Cận Vĩ, chảy rất chậm và
khó khăn.

Có thể người vừa lên gác không vào thư phòng? Có thể là Phương Thần

hoặc thuộc hạ của Hàn Duệ.

Cận Vĩ cảm giác có chút gì đó hồi hộp bất an, phán đoán ra rất nhiều

khả năng để thoát thân.

Nhưng đúng lúc đó, cánh cửa trước mắt Cận Vĩ bỗng nhiên bị kéo ra.

Trong phút chốc ánh sáng chiếu vào làm chói hai mắt của Cận Vĩ.

Có nằm mơ Phương Thần cũng không nghĩ là sẽ bắt gặp cảnh tượng này.

Khi Phương Thần mang nước hoa quả từ trong bếp đi ra thì bỗng nhìn

thấy hai người đàn ông bắt Cận Vĩ tống vào ô tô. Phương Thần thậm chí
còn chưa kịp ngăn cản thì chiếc ô tô đã lao vụt đi.

Phương Thần sững người lại. Ngay lập tức cô chạy đến trước mặt Hàn

Duệ và hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.