ÁNH HOÀNG HÔN MỎNG MANH - Trang 559

Hàn Duệ không quan tâm đến Phương Thần, cũng không có thời gian

quan tâm. Chỉ có anh mới biết được, lúc này đối diện với cơ thể Phương
Thần, dục vọng trong con người anh mãnh liệt đến nhường nào.

“Phương Thần không cần phải kháng cự”, Hàn Duệ gọi tên của Phương

Thần với giọng khàn khàn, hơi thở nóng bỏng dương như làm tan chảy mọi
thứ.

Nhưng Phương Thần không nghe.

Cô chỉ biết, đây không phải là điều cô muốn. Phương Thần một lần nữa

dùng sức đẩy Hàn Duệ ra, kết quả là ngón tay của cô chạm phải tấm lưng
trần của Hàn Duệ và chạm vào một cái gì đó lồi lên.

Phương Thần khựng lại trong giây lát, các ngón tay cứ lần theo vết tích

thô ráp đó…

Thì ra là một cái sẹo dài, nàm xiên ngang giữa lưng Hàn Duệ.

Phương Thần sững người lại, tạm thời từ bỏ ý định kháng cự, bàn tay

tiếp tục lần mò trên tấm lưng trần của Hàn Duệ, từ trên xuống dưới, từ trái
qua phải.

Sau đó Phương Thần hoàn toàn yên lặng.

Nằm trên sofa mềm mại, Phương Thần mặc cho người đàn ông ấy ôm ấp

vuốt ve, chịu đựng sự kích thích không lấy gì làm dịu dàng của Hàn Duệ.

Phương Thần chỉ thở dài một cái, mắt của cô cũng từ từ nhắm lại, chỉ có

hai tay vẫn bám vào lưng cửa Hàn Duệ, mười ngón tay cô hơi co lại.

S ngoan ngoãn nghe lời của Phương Thần như thế dường như chưa từng

xảy ra bao giờ. Hàn Duệ đã nhanh chóng nhận ra sự khác thường này của
cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.