ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC - Trang 158

-Anh cho một thằng bạn thân của em đi nữa được không?
Dinh chưa kịp trả lời thì Hoa Phượng đã la lên:
-A! Cái thằng này, cho mày đi mà mày còn đòi dắt thêm bạn theo nữa hả?
Đừng cho anh Dinh! Tụi nó càng đông thì càng quậy.
-Chứ ai cũng là người lớn không hà, đâu có ai thèm chơi với em, buồn thấy
mồ.
Dinh hiểu ra, cười nháy mắt:
-OK luôn.
-Cám ơn anh.
Thằng Hoàng đang cười hí hửng thì bị Hoa Phượng cắt ngang bằng một
mệnh lệnh:
-Hoàng! Xách xe đạp chạy ra cửa tiệm ở ngã tư mua chừng hai chục ái
bong bóng về đây coi. Nhớ lựa đủ màu đó nghen.
-Mua bong bóng thổi sẳn hay loại chưa thổi?
-Mày ngu quá! Mua loại chưa thổi đó. Chứ nếu mua bong bóng thổi rồi thì
đi từ đó về đây, rủi gặp mấy thằng phá phách nó chích cho bể hết thì sao?
Nẻ! Cầm tiền.
Đạ. – Ra tới cửa, nó còn quay lại thắc mắc – Nhưng mà…mua về rồi ai thổi
hả chị Ba?
-Mày chứ còn ai.
-Trời đất ơi! Một mình em làm sao thổi nổi hai chục cái bong bóng?
-Thằng Hoàng trợn mắt la lên, làm mọi người phải phì cười, Hoa Phượng
nhăn mặt:
-Ai bắt mày phùng má trợn mắt ra thổi đâu? Lấy cái ống bơm xe đạp của
mày đó, bơm cho nó phồng to ra là được rồi. Sao mà tối dạ thế không biết!
-Ừ nhỉ. Mình ngu ghệ – Hoàng lẩm bẩm xong, chạy ra sân lấy chiếc xe đạp,
phóng đi ngay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.