ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC - Trang 160

-Sợ chứ sao không sợ. Đứng thêm một hồi là anh cũng sẽ không nhận ra em
luôn đó.
-Sao vậy?
- Đen thui như cô gái Châu Phi chứ sao.
o O o
Tiệc chiêu đãi thật trịnh trọng, khách khứa khá đông. Có thể nói Hoa
Phượng chẳng quen biết ai, ngoại trừ những người đã từng đến văn phòng ở
Sài Gòn là còn quen biết, nói chuyện với nhau vài lần. Còn ngoài ra là cô
mù tịt. Công Dinh cứ dẫn cô kè kè một bên, gặp ai cũng giới thiệu. Không
có ai là anh không quen.
Cũng phải thôi, vì một tay anh giao dịch lo cho việc thành lập chi nhánh ở
đây cơ mà.
Hp để ý, thấy khắp nơi chỗ nào cũng đầy những lẵng hoa. Không thiếu thứ
gì, từ hoa lan, cẩm chướng…cho đến các loại hoa dại như thạch thảo…đủ
màu sắc.
Loay hoay tiếp khách cho đến trưa mới ngớt. Mọi người rủ nhau ra biển
tắm. Mặc dù cũng thích tắm biển lắm, nhưng Hoa Phượng lại sợ bị sạm da,
vì thấy trời nắng gắt quá. Thanh Trà thì không sợ nên cứ ào xuống biển tắm
thoải mái.
Thế là chỉ một mình Hoa Phượng ngồi lại trên bãi. Chẳng ai như Công
Dinh, dám bỏ mặc cô mà xuống dưới chơi đùa với mọi người.
Ngồi trên cát nhìn ra, thấy những cái đầu của mọi người nhấp nhô trên
sóng, Hoa Phượng cứ tức anh ách. Không chịu nổi cảnh bị bỏ mặc, cô bèn
đứng dậy, cứ để nguyên quần áo như thế mà chạy xuống nước, không thèm
thay đồ tắm.
Mọi người thích chí cười vang, té nước vào người cô tới tấp. Dinh phải lao
tới, kéo cô ra xa nhóm người đang quậy phá.
Tìm được một chỗ tương đối yên ổn, hai người nhìn lại thì thấy ai nấy cũng
không còn chùm nhụm vào nhau nữa, mà đã tản ra chơi riêng hết trơn. Anh
Huy và chị Bích đang mon men tới gần chỗ hai người, nhưng chợt nhận ra
Dinh và Hoa Phượng đang nhìn, họ bèn kéo nhau tảng ra chỗ khác.
Thằng Hoàng và bạn nó thì hì hụp bơi ở tít ngoài xa, khiến Hoa Phượng lo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.