ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC - Trang 21

-À! Nó bị trặc khớp ở cổ chân, phải bó bộ giữ yên như vậy khoảng hai, ba
tuần. - Rồi vỗ nhẹ vào vai Hoa Phượng, Thanh Trà pha trò – Hôm qua mày
muốn nghĩ phép để đi chơi, nhưng ông Quốc cằn nhằn không chịu. Phen
này thì tha hồ mà nghĩ khỏe rồi nhé. Chỉ có điều là không đi tới đâu được,
phải ở nhà thôi.
Hoa Phượng lấy tay quệt nước mắt còn sót lại trên mặt, cô phân bua:
-Tao chỉ muốn nghỉ hai, ba ngày thôi. Chứ đâu phải hai, ba tuần.
-Thì hai, ba ngày mà ổng không chịu, bây giờ mày được dịp nghĩ hai, ba
tuần, cho ổng làm bở hơi tai vì phải kiêm luôn phần việc của mày, đáng đời
ổng.
Hoa Phượng trề môi:
-Hổng dám đâu. Ổng sai mày làm thì có.
-Ừa hén. – Thanh Trà nghênh mặt ra ngẫm nghĩ.
Công Dinh bỗng lên tiếng hỏi:
-Xong rồi chứ, hai cô?
Cả hai cô nhìn nhau, rồi nhớ ra là chẳng có việc gì ở đây nữa, Thanh Trà
nhanh nhẩu trả lời hắn:
Đạ, xong hết rồi. Bây giờ mình về.
Công Dinh gật đầu, rút chìa khoá trong túi ra đưa cho Thanh Trà, miệng
nói:
-Thanh Trà ra mở cửa xe giùm, để tôi đỡ Hoa Phượng cho.
*!!!!***
Thấy Công Dinh cứ nhìn mình qua kính chiếu hậu, Hoa Phượng cảm thấy
khó chịu, bản tính ngang tàng của cô bừng dậy. Cô nghĩ bụng: Chắc hắn
tưởng cô cũng như những cô gái bình thường khác, khi gặp một gã đàn ông
nhìn mình chăm chăm như vậy, tự nhiên sẽ thẹn thùng quay mặt đi chỗ
khác hay sao? Còn lâu, phải cho hắn biết tay mới được.
Nghĩ vậy nên Hoa Phượng trừng mắt nhìn lại hắn trong tấm kính, nghênh
mặt lên, lớn tiếng hoạnh họe.
-Tại sao anh lái xe mà không lo nhìn đường lại cứ nhìn tôi hoài vậy?
Thanh Trà quay sang ngạc nhiên nhìn Hoa Phượng, thấy mặc cô bạn đầy vẻ
bực bội. Theo hướng ánh mắt của Phượng, Thanh Trà nghiêng đầu nhìn lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.