ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC - Trang 23

Công Dinh rút chiếc khăn trong túi áo đưa cho Hoa Phượng. Nhưng cô
không cầm, gạt tay hắn sang một bên, rồi chồm lên phía trước với tay định
lấy hộp khăn giấy. Cô chợt khựng lại khi thấy Công Dinh vừa nói vừa cười:
-Trong hộp hết trơn giấy rồi, chứ nếu còn thì tôi đâu có đưa khăn cho cô
làm chị Thôi cầm lấy đi, lau mặt cho sạch sẽ, nếu không thì khi cô về,
người nhà cũng không nhận ra.
Không còn cách nào khác. Hoa Phượng cầm chiếc khăn hắn đưa, nín thinh
lau mặt.
Thanh Trà thì cứ ngồi cười, nhưng mắt ngó lơ ra bên ngoài.
Công Dinh giả lả hỏi chuyện:
-Lúc nãy bác sĩ sửa chân chắc đau lắm hả, Hoa Phượng?
-Ừm….Đau, đau điếng hồn luôn – Cô gật đầu xác nhận.
Thanh Trà thấy hoà bình đã được lập lại, bèn quay sang góp chuyện:
-TRời ơi! Anh Dinh biết không? Ông bác sĩ hồi nãy mạnh tay quá chừng,
làm Hoa Phượng khóc một trận đã đời. - Rồi cô khều tay Hoa Phượng,
nháy mắt – Mà hình như lâu lắm rồi mày không có khóc phải không? Thế
là hôm nay được dịp nhé.
Hoa Phượng đưa tay nhéo thật mạnh vào vai Thanh Trà, miệng chì chiết:
-À! Mày thấy hôm nay tao bị xui xẹo như vậy nên thừa nước đục thả câu
phải không? Cho mày bạn hại bạn sẽ như thế nào.
-Ui da! – Thanh Trà tru tréo - Tạo hại mày hồi nào? Ai làm mày té, sao
không tính sổ người đó, mà lại trả thù tao?
Nghe đến đây, Hoa Phượng hơi khựng lại, mắt liếc nhanh về phía Công
Dinh, buông tay xuống, không cần véo cô bạn của mình nữa.
Cho xe chạy chậm lại, Công Dinh quay sang hỏi ý kiến:
-Bây giờ về lại nhà tôi để các cô tiếp tục buổi tiệc, hay là…
-Trời đất ơi! Như thế này mà còn tiệc với tùng cái nổi gì nữa.
Hoa Phượng nhăn mặt cắt ngang:
-Hai cô không vào trong đó nữa sao?
Cả hai cô gái cùng xua tay:
-Không.
-Thôi khỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.