ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC - Trang 24

-Vây bây giờ đưa Hoa Phượng về nhà phải không?
Thanh Trà lanh lẹ gật đầu:
Đạ, đúng rồi.
-Nhà P ở đâu? Tôi phải đi đường nào?
Hoa Phượng còn chưa kịp trả lời thì Thanh Trà đã nhanh nhẩu hướng dẫn:
-À! Anh cứ chạy cho hết con đường này rồi quẹo trái, tới chút xíu gặp ngã
tư đầu tiên thì quẹo trái nữa, rồi cứ chạy thẳng là tới nhà.
-Hết con đường này à? Xa nhỉ? – Nhìn hai cô qua tấm kính, hắn lẩm bẩm.
Hoa Phượng trợn mắt ngó bạn làm Thanh Trà vội đưa tay lên miệng ra
hiệu:
-Suỵt! – Thanh Trà nghiêng đầu, nói thật khẽ - Cho ổng chở mình đi vòng
vòng chơi, phạt cái tội làm mày té.
-Sao mày biết?
-Thì nhìn mặt mày lúc nãy, tao đóan.
Hai cô nhìn nhau, cười đắc ý, rồi thoải mái nhìn ngắm hai bên đường một
cách thích thú.
Con đường này dài ghê, chạy hoài chưa thấy hết. Thanh Trà ma manh dễ
sợ, bắt hắn chạy một đường vòng bình chữ U, chứ nếu không thì đã đến nhà
Hoa Phượng từ lâu rồi.
Dựa hản người ra sau, Hoa Phượng nghiêng đầu trên thành ghế, mắt mơ
màng nhìn nhà cửa, cây cối bên đường cứ chạy loang loáng về phía sau.
Thanh Trà chồm người, mặt áp sát vào kính xe, reo lên:
-Ê, Phượng! Tao mới thấy có một quán cà phê vườn đẹp ghệ Bữa nào rảnh,
tụi mình vào đó thử xem.
-Vậy hả? Đâu?
-Qua mất tiêu rồi.
-Quán đó tên gì?
-Không biết. TẠi xe mình chạy nhanh quá, tao không nhìn kịp.
Nghe đến đây, Hoa Phượng lườm bạn:
-Vậy mày có nhớ chỗ không mà đòi rủ tao đi?
-Nhớ chứ sao không.
Công Dinh đột nhiên lên tiếng khi cho xe rẻ qua đường khác:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.